Wednesday, September 07, 2005

NHỮNG BÀI THƠ CLASSIC ROCK ....

1.RAINBOW - RAINBOW EYES

Một trong những khúc ballad tuyệt tác của Rainbow thời Dio. Giọng hát đầy cảm xúc của Dio hoà quyện một cách hoàn hảo với tiếng guitar thê lương của Ritchie Blackmore để tạo nên một vẻ đẹp lạnh lùng băng giá nhưng rất trang nhã. Cái đẹp đôi khi cũng đem lại cho người thưởng thức một nỗi sợ mơ hồ nhất là những cái đẹp mang nét liêu trai ma quái kiểu như trong Rainbow Eyes. Nếu bạn nghe bài này trong một buổi chiều mùa đông lạnh giá khi chỉ còn một mình,bạn sẽ cảm nhận được nỗi tuyệt vọng và bất lực vì cô đơn khiến cho tâm trí trở nên tê cóng vì hoang mang.Mọi vật quen thuộc chung quanh trở nên hư ảo và mơ hồ. Nguời nghe như lạc vào một mê cung bằng băng tuyết cô tịch để từ từ bị đóng băng trong nỗi sợ vĩnh hằng.

ĐÔI MẮT CẦU VỒNG

Rainbow

Ngày em ra đi anh nào có nghĩ suy
Thời gian lặng lẽ cuốn đời người đi
Vô tâm ngoảnh lại "À ,ngày hôm qua"
Trời cao,anh lênh đênh đâu biết tháng ngày.

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng nàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng khi xưa
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !

Tình yêu,sự pha trộn giản đơn
Xa xa bờ biển ,một lời thì thầm
Lời lẽ nào khôn ngoan ,em chẳng thể chở che
Chân trời xa nơi chúng đi về !

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng vàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !

Lạnh lẽo hơn ,đêm hè đổi thay
Chẳng còn gì khi em đã ra đi
Đã chết rồi những ánh sao le lói
Hay còn đó ánh mắt biển gầm gừ !

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng vàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !


(Singapore 20/10/2004 - TienQueen)

2.The Kinks - Death of the Clown

Không hiểu sao mỗi lần nghe đoạn dạo đầu và khúc đồng ca "La..la " của ca khúc này tớ lại nổi gai ốc cả người. Có cái gì đó ma quái và lạnh lẽo chạy dọc theo sống lưng. Đây là nỗ lực solo thành công nhất của cậu em Dave Davies trong nhóm the Kinks (đạt hạng 3 trên bản xếp hạng ở Anh). Oái oăm thay, đây lại là lời công kích của Dave dành cho anh trai mình, ca sĩ chính Ray Davies. Nếu nói về anh em thù hận nhau thì anh em nhà Gallangher của Oasis phải bái Ray và Dave Davies làm sư phụ. Với cá tính thất thường và cái tôi cá nhân quá lớn, anh em nhà Davies chưa bao giờ vừa lòng với nhau. Năm 1967, Dave Davies nỗ lực thoát khỏi ảnh hưởng của the Kinks để ra đĩa solo riêng nhưng thất bại do những ràng buộc về mặt hợp đồng và cũng vì sự phá hoại ngấm ngầm của ông anh. "Death of the Clown" trở thành một bài hát trong album chung của nhóm Kinks mặc dù Dave vẫn được hát chính. Dave dùng bài hát đó để trút nỗi bực dọc của mình bằng cách ví ông anh độc tài như một anh hề còn the Kinks như một gánh xiếc rong. Dave kêu gọi mọi người hãy uống mừng cái chết của anh hề bằng một giọng điệu vừa giễu cợt vừa cay độc. Nếu Ray Davies nổi tiếng với những ca khúc có ca từ tuyệt đẹp như "Waterloo Sunset" hoặc dí dỏm kiểu "Lola" hay "Plastic Man" thì Dave Davies lại hấp dẫn người nghe bởi những ý tưởng quái đản kiểu " The trainer of insects is crouched on his knees.And frantically looking for runaway fleas" trong ca khúc này hay " She''''s got a doll with one eye,That always cries when she gets some sleep" trong "Susannah''''s Still Alive".

Cái Chết Của Tên Hề

Muợn chất men cay giải nổi buồn
Phấn son tàn tạ hãy còn vương
Ngọn roi dạy thú không vung nữa
Hổ báo nằm co cũng chán chường
Thằng hề đã chết, nào nâng chén
Đưa tiễn linh hồn kẻ đáng thương
Thằng hề đã chết, đừng tiếc nữa
Dẹp giúp đám đông đứng chật đường!
* * *
Lão thầy bói chết không người khóc
Ai rỗi mà nghe chuyện hão huyền
Lũ bọ sổng chuồng bò lúc nhúc
Tìm làm chi nữa, hỡi tên điên?
Thằng hề đã chết nào nâng chén
Uống cạn cùng nhau nỗi muộn phiền
Này đám đông ơi đừng cản lối
Tên hề đã chết, thế là yên!
(Barrygibson)

3.Jefferson Airplane - White Rabbit

Ca khúc đậm chất Psychedelic này cùng với Somebody To Love là 2 ca khúc kinh điển nhất của Jefferson Airplane .Chất phiêu diêu của ca khúc khiến người nghe như gặp ảo giác ..Bản nhạc mang hơi hướng nặng của Psychedelic khi có đề cập tới ma tuý và những ảnh hưởng tới người sử dụng nó ...một chất kích thích khiến trí não luôn ở trong trạng thái phiêu diêu ,ảo tưởng ,như lạc vào thế giới của Alice ,lúc thấy mình nhỏ bé ,lúc thấy mình to lớn .


Thỏ Trắng


Jefferson Airplane

Làm một choác, lên mây
Thêm choác nữa, quá liều
Mấy cái mẹ khuyên dùng
Ngán lắm ,đừng sờ vào!

Cứ hỏi Alice ...
Lên tiên ngay

Nếu đi săn bắt Thỏ
Khó lắm! vớ vẩn là ngã
Phải khôn ngoan
Cứ cho bọn nó một điếu cần xa
Các chú Thỏ...
Phê thuốc ... phiêu linh
Bám riết lấy cậu luôn!

Gọi cả Alice...
Vừa làm một liều xong đấy !

Mấy cái thằng đang ngồi trên bàn cờ
Lăng xăng đứng dậy bảo cậu đi đâu
Lo gì ,có mấy thứ hay ho
Nấm í ,cậu phải tinh í một chút nữa
Cứ bình tĩnh hỏi Alice
Chẳng có gì phải lo
Khi nào sự cân đối trở nên xáo trộn

Vả cả mấy thằng kị sĩ đang luyên thuyên
Cậu cứ làm phát móc lốp
Bóp chết mấy con hậu đỏ
Nhớ là chuột sóc nói gì :
Nuôi cái đầu mày ,nuôi cái đầu mày í !


(Singapore 20/10/2004 - TienQueen!)

4.Bee Gees - Odessa









Thôi thì đang ảo não ,lại mưa ...nghĩ mà buồn ! U sầu lại đọc lời bài Odessa thấy thương tâm quá . Nghe nhạc mà thấy mình đang lặng lẽ trong sự ảm đạm ....Câu chuyện bắt đầu vào cái ngày nguyền rủa ,14/02/1899 Veronica ,con tàu mất tích


ODESSA

Bee Gees

Ngày mười bốn tháng hai, một tám chín chín
Veronica ,con tàu mất tích
Thủy thủ đoàn,đâu còn mái tóc xưa
Thuyền trưởng Richardson, vợ hiền còn ở Hull.

Biển Baltic, vĩ độ nào,kinh tuyến đâu
Chẳng tín hiệu chẳng chút hồi âm
Núi băng trôi, tàu vẫn đi
Luồn lách qua ,lắt léo quá
Còn đường không ,đường về với em!
Phút hiểm nguy ....
Kẻ thoát thân,người chạy trốn
Chẳng trách ai ,họ muốn sống

Những người còn lại
Mãi gắn bó với Veronica
Chẳng cần đi đâu ...

Veronica ,tình yêu biển cả
Nguyện cầu thôi ...
Cầu chẳng ai chết,cầu sẽ còn được gặp nhau!

Odessa, sức mạnh còn không?
Odessa , thời gian trôi!
Của cải ư , chẳng còn chi ,thậm chí cả chú chó !
Băng giá thay, Biển Atlantic ,tàu lênh đênh
Cười ! băng chẳng cho tàu đi đâu...

Những người còn lại
Mãi gắn bó với Veronica
Chẳng cần đi đâu ...
Veronica ,tình yêu biển cả
Nguyện cầu thôi ...
Cầu chẳng ai chết,cầu sẽ còn được gặp nhau!

Odessa, sức mạnh còn không?
Odessa , thời gian trôi!
Không ! cái ngày nguyền rủa ...
Mười bốn tháng hai ,một tám chín chín
Veronica ,con tàu mất tích !

(Singapore 20/10/2004 - TienQueen)

5.Bee Gees - Odessa (version 2, by Barrygibson)

Một ca khúc chất lượng cao của anh em nhà Gibb thời tiền disco. Ra đời trong một album đôi với bìa đĩa màu đỏ tuyền như một sự thách thức với White Album của Bealtes ra đời cách đó một năm, rủi thay Odessa không thu hút được sự chú ý của các nhà phê bình và người hâm mộ do tính phi thương mại của nó. Trở về với ca khúc chủ đề "Odessa" dài đến 7 phút. Đây là một bài hát kết hợp giữa thể loại psychedelịc và classical khiến nó có vẻ như một vở mini opera hơn là một ca khúc nhạc phổ thông. Câu chuyện kể về hồn ma dật dờ của thuyền trưởng Richardson sau khi chiếc tàu Veronica bị đắm nơi vùng biển Bắc Âu lạnh giá. Trôi dạt vô định trên những tảng băng, hồn ma nhớ lại cảnh gia đình đầm ấm bên người vợ hiền và những người hàng xóm tốt bụng. Kẻ xấu số ấy tuyệt vọng đục đẽo những tảng băng thành hình chiếc tàu với hi vọng được "sailing my way back to your lips". Tình yêu có sức mạnh vĩnh hằng cho dù cái chết cũng không thể nào ngăn cản được.
Odessa

Ngày lễ Tình nhân
Một tám chín chín
Veronica
Chìm không dấu tích.

Thuyền ta đắm dưới đại dương sâu thẳm
Vợ hiền ta mỏi mắt ngóng tin chồng
Hồn bám víu tảng băng trôi giá lạnh
Nhớ sao làn môi ấm chiếc hôn nồng

Rồi ngay kia có tàu mang tin dữ
Mái nhà xưa giờ thiếu ánh lửa hồng
Người vợ trẻ không còn chờ đợi nữa
Ta nghe như có muối xát trong lòng

Hỡi người xưa, hãy nói giúp giùm ta
Với gã mục sư nàng yêu hơn mạng sống
Hãy cầu nguyện để linh hồn bất hạnh
Dừng tan theo băng tuyết cuối mùa đông

Odessa, Ta sẽ gặp lại nàng
Odessa, Ta vẫn còn sức manh
Odessa, Thời gian trôi cô quanh
Mãi lênh đênh trên Bắc Đại Tây Dương

Giá buốt hồn hoan, ta đau khổ chán chường
Bao hi vọng chôn vùi nơi đáy bể
Trở lại trần gian? Không kịp nữa
Biển nuốt chửng ta, thân xác rã tan rồi!

Hãy nói cho ta hiểu rõ đầu đuôi
Sao nàng lại đến Phần Lan xây tổ ấm?
Gã mục sư đó,nàng yêu hơn mạng sống
Cầu nguyện giùm ta, đừng để hồn tan

Odessa, ta vẫn mãi yêu nàng
Odessa, ta đâu còn sức mạnh
Odessa, thời gian dài cô quạnh
Ngày lễ Tình Nhân,tình ta đắm giữa đại dương
(Barrygibson)

6. Kate Bush - Wuthering Heights

Nếu ai đã từng đọc cuốn tiểu thuyết Đồi Gió Hú của Emily Bronte hay đã từng một lần được xem bộ phim này thì không khỏi lạnh gáy mỗi khi nghĩ đến cảnh hồn ma Cathy ngoài cửa sổ phòng của HeathCliff ...ai oán và thê thảm ,sợ hãi và mông lung . Thử dich bài Wuthering Heights thành thơ ,chắc chắn là sự chuyển tải qua thơ nghiệp dư không được đáng sợ như trong truyện trong phim và trong bài hát kinh điển của Kate Bush ,mong mọi người thông cảm .

Kate Bush là một trong những giọng ca nữ bí ẩn và đặc biệt nhất của nhạc rock. Được trời phú cho một giọng hát lanh lảnh và gần như không có âm sắc, Kate Bush chọn mảng âm nhạc liêu trai để thi thố tài năng của mình. Ca khúc Wuthering Heights là ca khúc đầu tay của Kate Bush viết dựa theo cuốn tiểu thuyết cổ điển nổi tiếng cùng tên của nhà văn nữ Emily Bronte kể về chuyện tình ma quái giữa Cathy và Heathcliff. Theo lời kể của Kate Bush, cô đã viết bài hát này trong một đêm trăng tròn tại một lâu đài cổ. Mở đầu bằng những nốt harpsichord trong vắt, Kate làm cho người nghe rợn tóc gáy bằng giọng ca ai oán của mình về một tình yêu không bao giờ thành. Oan hồn của Cathy mọi đêm đều hiện về bên cửa sổ của lâu đài trên đỉnh gió hú gọi tên người yêu Heathcliff: "Heathcliff, mở cửa cho em vào đi, em là Cathy đây, bên ngoài lạnh quá!". Nếu "Wuthering Heights" của Emily Bronte là một kiệt tác của văn học thì "Đỉnh gió hú" của Kate Bush cũng xứng đáng là một trong những kiẹt tác của nhạc rock. Ngay sau khi phát hành, bài hát đã lên thẳng hạng nhất trên bảng xếp hạng và luôn có chân trong top ten những bài hát có sức ám ảnh nhất mọi thời đại. Một ca khúc tuyệt vời cho Halloween của những tâm hồn sầu muộn.

ĐỒI GIÓ HÚ

Wuthering Heights - Kate Bush

Ngoài kia gió thổi cánh đồng hoang
Ôm nhau ta ngã xuống cỏ mềm
Lòng ghen trắc ẩn tựa anh đấy
Dữ dội, thiết tha ,sóng và thuyền...

Gió sương mờ ảo đời em đó
Khi em cần anh, chiếm lĩnh ai
Ghét anh yêu anh nào anh biết
Xa em, sao anh có thể làm???

Ác mộng đêm khuya ngày nối ngày
Chúng bảo rằng em mất tình yêu
Đằng sau hú gọi đồi u mê
Đỉnh kia vẫy lại , thoáng phiêu linh


HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương
Cửa sổ tăm tối vướng rèm che
Hồn em vào với ,vướng cõi tịch u !


Bóng đêm vắng vẻ nỗi quạnh hiu
Gần anh ,buồn tủi nỗi niềm riêng
Mòn mỏi chờ anh tìm số mệnh
Bơ vơ hồn vẫn thiếu dáng anh
Em phải về đây ,cô đơn quá
Mơ mãi về anh ,dù phũ phàng
Heathcliff ,em mãi chỉ có anh

Vờn cỏ lang thang,hồn vắng lặng
Trở lại bên anh, liệu có còn
Nương tựa nơi đâu ngoài Wuther
Nơi đỉnh gió hú,chốn u linh

HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương
Cửa sổ tăm tối vướng rèm che
Hồn em vào với ,vướng cõi tịch u !

Còn cách nào đây ,em khao khát
Mông lung tước lấy chút hồn anh
Buộc phải thế thôi ,em thèm muốn
Phiêu du cướp lấy chút hồn anh
Em vẫn là em ,vẫn Cathy


HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương.....!

(Singapore đêm 21/10/2004 - TienQueen)

7.TRAFFIC - JOHN BARLEYCORN

Đây là một bản dân ca thời đầu thế kỉ 18 được rất nhiều nhóm nhạc ưa chuộng và cover lại. Nhưng đem lại thành công cho ca khúc này bằng sức ám ảnh ghê gớm thì chỉ có "thần đồng" Steve Winwood của Traffic. Không phải ai cũng thích nghe giọng hát của Steve Winwood nhưng nếu đã thích nghe thì chắc không bao giờ có thể quên được nhất là với John Barleycorn. Lần đầu tiên nghe John Barleycorn, tớ đã giật mình bởi vì lời hát quá tàn bạo và phi nhân tính, khác xa với những chủ đề quen thuộc của các ban nhạc thời 60-70. Giọng hát của Steve Winwood đầy cảm xúc và cũng đầy kĩ thuật làm cho người nghe vừa sợ hãi vừa thương tâm. Suốt một thời gian, tớ có cảm giác đây là một bài hát nói về cảnh hành hạ tra tấn nô lệ da đen ở các đồn điền thời kì chiếm nô hoặc một vụ trả thù tàn khốc theo kiểu Mafia đối với anh chàng xấu số nào đó tên John Barleycorn cho đến một ngày nỗi ám ảnh đã làm tớ không chịu nổi phải bò lên mạng làm một cái research về John Barleycorn. Trái với những gì đã từng suy nghĩ, không có ai tên là John Barleycorn và cũng chẳng có vụ tra tấn hành hạ dã man nào cả. John Barleycorn chính là hình ảnh nhân cách hoá của hạt lúa mạch (barley corn) và cái quá trình tàn khốc kia chẳng qua chỉ là quá trình từ lúc gieo mạ đến khi thu hoạch và ủ lúa mạch thành bia mà thôi. Kinh khủng thay trí tưởng tượng của loài người!

Chú John Barleycorn

Có ba người đến từ phía Tây
Cơ hội đang chờ họ ở nơi này
Chúng long trọng thề rằng trước hết
Thằng John Barleycorn phải chết

Xới đất lên, chôn hắn dưới luống cày
Chúng giày vò hắn gớm ghê thay
Ném đất lút đầu người xấu số
Hết đời chú Barleycorn khốn khổ

Họ để hắn nằm đó rất lâu
Đến lúc mưa trút xuống âu sầu
Chú John nhỏ bỗng sống dậy ngẩng đầu
Trước mặt chúng ngỡ ngàng sửng sốt

Chúng mặc hắn đứng đó tới giữa hè
Thân vằn sẹo và mặt xanh lè
Râu tua tủa mọc dài đến rốn
Thằng John nhỏ trở thành người lớn

Chúng thuê người mang những lưỡi dao cong
Chém hắn đứt lìa ngang đầu gối
Hắn ngã xuống, chúng lấy dây xiết bụng
Đè ra gọt trụi hết râu ria

Rồi một tên cầm cái chĩa chân chim
Xiên cho hắn một nhát xuyên tim
Lão đánh xe còn dã man hơn thế
Quẳng hắn lên chiếc xe bò tồi tệ

Chúng kéo lê hắn khắp cánh đồng
Tới kho thóc lạnh lẽo trống không
Chúng lại lập một lời thề trọng thể
Cứ xử lí Barleycorn như thế

Gậy gỗ táo đập xuống chẳng tiếc thương
Đập hắn toạc da lòi cả xương
Rồi tên xay bột cũng không tha
Nghiền nát hắn giữa hai tảng đá

Chỉ còn lại một bát bột nâu
Thịt xương tan tành hết còn đâu
Và máu hắn đựng trong cái cốc
Vết tích cuối cùng của người khoẻ nhất

Gã thợ săn sẽ chẳng đi săn
Cũng chả buồn thổi tù và inh ỏi
Lão thợ gốm chẳng nặn ấm với nồi
Nếu không nếm một chút Barleycorn mỗi tối

(TinyBlackDove)



No comments:

Post a Comment