Sunday, June 25, 2006

PROG CAFE RADIO SHOW SERIES BY KASHMIR

TUẦN 5: Rick Wakeman and The Journey To The Centre of the Earth

No.5:PROGRESSIVE ROCK VÀ LIÊN TƯỞNG VĂN HỌC (PART IV)


Audio: PROG CAFE NO 5 (Right Click and Save Target As...)




Những cái tên Pink Floyd ,King Crimson, Moody Blues, Genesis, Yes… ngay từ những năm tháng đầu của Progressive Rock thì nước Anh xứng đáng với tên gọi “Cái nôi của Progressive Rock” . Với Yes ,phải công nhận rằng album “Tale of Topographic Oceans” (Truyền Thuyết của đại dương vẽ địa hình) là một kiệt tác của Progressive Rock …đối với người nghe Prog rock thì album này cũng không thua kém gì “Dark side of the moon” của Pink Floyd hay “In the court of the Crimson King” của King Crimson . Có được thành công đó phải kể đến tài năng của những thành viên của ban nhạc đặc biệt là ca sĩ với mái tóc bồng bềnh Jon Anderson ,tay bass Chris Squire , nhà kiến trúc guitar Steve Howe và tay keyboard tài năng Rick Wakeman .



Sau này Rick Wakeman tách ra chơi solo và đạt được rất nhiều thành công .Ngày nay nếu nhắc tới Rick Wakeman thì người ta cũng sẽ nhắc nhiều tới sự nghiệp solo của anh thay vì với vai trò chơi Keyboard cho YES .Ngoài ra Rick Wakeman được biết đến như là một trong những nghệ sĩ Progressive Rock phát hành nhiều album nhất .Album nổi trội nhất trong sự nghiệp solo của Rick Wakeman phải kể đến “Journey to the Center of the Earth”(Cuộc phiêu lưu vào lòng đất) . Chỉ cần nghe tên album thì người ta cũng có thể nhận ra một điều là album này lấy nguồn cảm xúc từ tác phẩm cùng tên của nhà văn Pháp viết truyện phiêu lưu mạo hiểm viễn tưởng kiệt xuất Jules Verne .” Cuộc phiêu lưu vào lòng đất” của Rick được thu cùng dàn nhạc giao hưởng London và Dàn hợp xướng thính phòng hoàng gia Anh . Thêm vào đó là sự cộng tác của David Hemmings làm người dẫn truyện thuật lại các đoạn trong tiểu thuyết “Cuộc phiêu lưu vào lòng đất”.

NỘI DUNG TRUYỆN CUỘC PHIÊU LƯU VÀO LÒNG ĐẤT (JULES VERNE)


JULES VERNE

Sau khi giải mã được đoạn mật mã tình cờ tìm được trong một cuốn sách cổ, giáo sư địa chất học tên là Hargwigg quyết định thực hiện chuyến du hành vào lòng đất mà như trong đoạn mật mã đó khẳng định là có thể thực hiện được. Nguyên lý đưa ra là có thể đi sâu vào lòng đất từ một con đường hình thành từ một ngọn núi lửa đã tắt lâu đời ở mảnh đất Aixolen băng giá. Với một cuộc tranh luận vế sự gia tăng nhiệt độ khi đi sâu vào lòng đất , giáo sư Hargwigg đã thuyết phục được cháu mình là cậu bé Harry tham gia chuyến thám hiểm.

Chuẩn bị kĩ càng những vật dùng và đồ ăn thiết yếu, hai chú cháu giáo sư đã đến được chân ngọn núi Sneffels ở Aixolen, địa điểm mà đoạn mã hướng dẫn là có thể tiến sâu vào lòng đất. Hai chú cháu giáo sư tìm được một người bản địa tên là Hans làm hoa tiêu cho chuyến đi. Đoàn thám hiểm gồm 3 người: 2 chú cháu giáo sư Hargwigg và anh chàng hoa tiêu Hans được hình thành. Họ phải leo lên đỉnh ngọn Sneffels với vô số vật dụng đeo trên mình, lúc mệt thì họ nghỉ ngơi tại nhà của dân miền núi rất thân thiện. Mỗi lần dừng chân nghỉ như thế họ lại có được những kiến thức sâu rộng hơn về cuộc sống và nền văn hóa của dân Ai len. Rồi họ cũng tới được đỉnh của ngọn Sneffels, một ngọn núi lửa đã tắt từ lâu, nhưng cũng phải vài ngày sau họ mới bắt đầu đi vào lòng đất bởi trên đỉnh ngọn Sneffels có 3 đường hầm hình thành từ ngọn núi lửa đã tắt, họ lưỡng lự không biết chọn con đường nào để bắt đầu chuyến thám hiểm. Được Hans dậy cho cách sử dụng dây cáp để leo xuống nên họ đã đi được hơn 1 dặm đường trong ngày đầu tiên. Căn cứ vào dữ liệu có được giáo sư Hargwigg giải thích rằng họ đang ở cùng với mực nước biển và chuyến thám hiểm mới chỉ thực sự bắt đầu. Nếu các bạn nào biết Vật lý một chút thì có thể biết được cách giáo sư làm là căn cứ vào áp suất không khí.


Minh họa chi tiết của cuộc thám hiểm

Khi đi hết đoạn đường hầm chạy dài từ đỉnh ngọn Sneffels xuống, họ gặp phải một ngã rẽ ra 4 ngả đường và lần này thì giáo sư Hargwigg đã nhanh chóng chọn được một con đường để đi tiếp. Sau vài ngày đi bộ vất vả và nước mang theo đã gần hết, họ đành phải quay ngược trở lại vì con đường đang đi dẫn họ đến một ngõ cụt. Cuối cùng họ cũng quay trở lại được ngã tư mà họ gặp lúc đầu. Lúc này Harry hết sức suy xụp và muốn quay trở lại mặt đất. Mặc dù giáo sư đã giải thích rất kĩ cho Harry về chuyến đi vẫn có thể thực hiện tiếp nhưng Harry đề nghị rằng cậu sẽ bỏ dở cuộc thám hiểm nếu trong vòng 1 ngày nữa không tìm ra nguồn nước. Lần này họ chọn một ngã rẽ khác và tình cờ con đường này lại dẫn họ đến một nguồn nước là một dòng suối.


Rick Wakeman

Những ngày sau họ tìm được một con đường đi mà men theo con đường hầm này họ lại đi tiếp được thêm 21 dặm vào lòng đất. Tiếp tục cuộc hành trình một cách hăm hở, Harry đi đầu tiên và sớm nhận ra rằng cậu đã đi quá nhanh và đã bị lạc khỏi nhóm giáo sư Harwigg và anh hoa tiêu Hans. Harry bèn đi ngược lại con đường mình đi với hi vọng gặp lại chú mình nhưng dần dần cậu trở nên thất vọng vì con đường đó không dẫn đến đâu. Nhưng đến ngày thứ tư cậu tình cờ gặp lại được anh hoa tiêu Hans cùng chú mình là giáo sư Hargwigg. Lúc này Harry rất mệt mỏi và uể oải vì thiếu thức ăn. Dần dần với sự giúp đỡ của anh hoa tiêu Hans, Harry bình phục trở lại.

Rồi họ nghe đi tiếp xuống và nghe được âm thanh của sóng và họ nghĩ rằng họ đã nhìn thấy ánh sáng, một điều rất kì lạ vì họ đang ở sâu trong lòng đất không ánh mặt trời. Trong thực tế, đoàn thám hiểm đã đến được một biển dưới lòng đất mà họ gọi là Biển trung tâm. Đến đoạn này của cuốn tiểu thuyết thì những giải thích khoa học thường xuyên xuất hiện và đó cũng là đặc trưng riêng ở các tác phẩm của Jules Verne. Thám hiểm những vùng xung quanh biển Trung tâm, những lữ hành gia của chúng ta tìm thấy được một nơi nhìn như một khu rừng nhưng chỉ là những cây nấm cổ thụ cao 40 feet. Trước sữ kinh ngạc của Harry, giáo sư Hargwigg đã giải thích cho cậu bé nghe tại sao lại thấy được những khu rừng nấm cổ thụ sống dưới lòng trái đất được. Họ tiếp tục khám phá vùng xung quanh và tìm thêm được những hóa thạch xương của những chú Voi ma mút và những hiện vật khác về cây cỏ và hóa thạch động vật.


Rick Wakeman bên dàn Keyboard của mình

Nhưng dần dần giáo sư trở nên mất kiên nhẫn vì đại dương này rộng hơn so với suy nghĩ của ông, và họ thì chưa tiến sâu thêm vào lòng đất được chút nào. Trong lúc cố gắng tính độ sâu của lòng biển giáo sư đã buộc chiếc đòn bẩy mang theo vào một sợi dây và tung xuống lòng biển. Tuy nhiên thả hết cả sợi dây dài 200 sải (1 sải = 1.82m) mà vẫn chưa chạm được đáy biển. Lúc lôi lên thì chiếc đòn bẩy có những vết cắn lạ ở trên thân. Những ngày sau họ gặp phải 2 con quái vật lạ và may mắn là đã thoát khỏi chúng bởi họ nhanh chóng làm được một chiếc bè từ những vật liệu kiếm được quanh biển. Lênh đênh trên đại dương họ gần như chết đứng người khi nhìn thấy phía xa là một con vật khổng lồ hiện lên, nhưng khi đến gần họ mới thở phào nhẹ nhõm vì đó là một hòn đảo mà trên đó họ tìm được những mạch nước nóng ngầm. Harry thì cho rằng nhất định đâu đó phải có một nguồn nội nhiệt mạnh ở sâu trong lòng đất thì mới có nguồn nước nóng như thế nhưng giáo sư Hargwigg từ chối giả thuyết này vì nó đi ngược lại với những suy luận của ông.

Sáng hôm sau họ tiếp tục lên đường nhưng một cơn bão cuồng nộ tấn công họ trong vòng vài ngày. Những nhà thám hiểm cột chặt mình vào chiếc bè để tránh bị sóng đánh ngã xuống biển. Và lúc này lại là lúc để những giả thuyết khoa học được ứng dụng vào truyện. Những viên sét hòn nhẩy vào chiếc bè, phá nát chiếc buồm họ tự làm và hỏng cả mái chèo. Rất may những viên sét hòn này không làm họ bị thương. Sét hòn là giả thuyết rất thú vị của vật lý, nó trông như một quả cầu lửa di chuyển chậm trong không trung, có lúc phát nổ mạnh nhưng có lúc chỉ đột biến mất mà không gây phản ứng.


Tiểu thuyết được dựng thành phim vào năm 1959 bởi Holywood

Cuối cùng chiếc bè cũng đến được một vách đá lúc cơn bão vẫn hoành hành, và họ may mắn thoát chết bởi anh hoa tiêu Hans đã dũng cảm đưa được Harry lên bờ an toàn. Khi cơn bão suy thoái dần thì họ mới phát hiện ra rằng họ bị cơn bão đưa lại hòn đảo mà họ mới xuất phát nhưng ở phía khác. Giáo sư Hargwigg như nổi khùng lên vì điều đó nhưng rồi lại được công việc làm dịu đi, giáo sư đi quanh đảo để khám phá thiên nhiên. Hai chú cháu giáo sư tìm được rất nhiểu vỏ sò lớn và những cánh đồng xương. Harry nghĩ đó là những mảnh xương động vật nhưng giáo sư Hargwigg thì cho rằng đó là xương người. Harry chia sẻ những kiến thức nhỏ bé của mình về tầm quan trọng của những phát kiến về cổ sinh vật và hóa thạch của chú mình. Hai chú cháu bàn luận về Châu âu ở thời gian con người mới xuất hiện và thậm chí trước khi con người xuất hiện. Sau đó họ tìm được nhiều bộ xương người nữa và băn khoăn rằng liệu những người chết này chỉ sống ở dưới lòng đất không hay có thời gian sống ở trên mặt đất nữa.....

Tiếp tục cuộc thám hiểm họ tới được một khu rừng rất đẹp với những cây thông và cây dương xỉ. Họ gặp được những loài động vật khổng lồ nhưng voi ma mút và nhìn được ở phía xa một con vật khá giống người cao 12 feet. Lo sợ trước sự chạm trán với nó, họ nhanh chóng rời khỏi khu vực này và vẫn lởn vởn trong đầu những câu hỏi về nguồn gốc của loài người. Khi họ đi ngược trở lại tới bãi biển để chiếc bè, Harry tình cờ thấy được một chữ thập bị gỉ sét mà giáo sư tin rằng có từ thế kỉ thứ 16. Họ tìm thấy nét khắc chữ A.S trên cây thánh giá và theo giáo sư có thể là cảu Arne Saknussemm và quả quyết rằng có 1 đường hầm ở tảng đá gần nơi tìm thấy chiếc thánh giá. Họ dùng bom để đánh nổ tảng đá đó mong tìm ra một con đuờng. Vụ nổ khiến nước ở Biển Trung Tâm tràn vào và họ bị cuốn sâu vào con đuờng hầm đó trên chiếc bè. Harry ước lượng rằng vận tốc cuốn của họ có thể lên đến hơn 100 dặm 1 giờ và họ đã đi rất sâu vào lòng đất. Họ ngừng bị cuốn sâu cho đến khi bị một cột nước phun ngược trở lại

Khi Harry còn mơ mơ màng màng, cậu bé nghĩ rằng chiếc bè đã đến được một chiếc hang. Rồi một con quái vật nửa cá sấu nửa cá mập và một con tinh tinh to đang đuổi cậu. Khi những người sống sót tới bên Harry, cậu tỉnh dậy và nhận ra rằng cậu vẫn nằm trên chiếc bè nhưng họ đang bị đi lên phía trên vì cột nước phun ngược rất mạnh. Harry cảm thấy rất đói nhưng nhiệt độ xung quanh tăng lên đột ngột mới là nỗi lo chính của cậu. Và họ nhận ra cột nước đang kéo họ lên là từ một nguồn nước nóng ngầm. Giáo sư giải thích rằng đây là dấu hiệu một vụ phun trào sắp xảy ra và nếu không lên nhanh họ sẽ chạm trán với 1 dòng dung nham.

Cuối cùng dòng nước đã giúp họ lên mặt đât, để lại phía sau một trận phun trào sắp xảy ra, nơi họ bị bắn lên không phải là đỉnh ngọn Sneffens nữa mà là một vùng núi xa lạ. Họ nhanh chóng xuống núi và qua một chú mục đồng cho biết đây là một hòn đảo thuộc Stromboli ở Ý. Họ quay trở lại Đức và cả 3 người được đón nhận như những người hùng vì những khám phá lạ lùng và những mẩu hiện vật mang về của giáo sư Hargwigg.


Ca sĩ của ban nhạc Yes Jon Anderson và Rick Wakeman

TỔNG KẾT
Cuốn tiểu thuyết kể về cuộc phiêu lưu rất li kì và bí hiểm vào trong lòng đất của giáo sư Von Hardwigg và cháu ông cùng anh giúp việc . Cuộc thám hiểm được tiến hành sau khi giáo sư Hardwigg giải được những đoạn mật mã về con đường đi vào lòng đất xuyên qua một ngọn núi lửa đã tắt một thời gian rất dài .Với trí tưởng tượng phong phú của Jules Verne, cuộc thám hiểm vào trong lòng đất được tô điểm bằng những chi tiết hết sức thú vị và kì lạ của cuộc sống dưới lòng đất với những con sông nước nóng, những cây cổ thụ và những sinh vật của những kỷ trước . Những điểm kì lạ của chuyến phiêu lưu được chuyển tải bằng những thứ âm nhạc tinh tế của kèn Clavinet, đàn Hammond ,tiếng Melotron, và đặc biệt là tiếng Moog Synthesizer( một loại nhạc cụ điện tử dùng để tái tạo ra những âm thanh khác nhau và có thể bắt chước được tiếng nhạc cụ khác ) ,dĩ nhiên không thể không kể tới sự giúp sức của dàn nhạc giao hưởng London và dàn hợp xướng thính phòng Anh trong việc tạo ra những âm thanh mang tính chất cổ điển. Và hơn hết là tài năng và sức sáng tạo không ngừng nghỉ của Rick Wakeman để đem lại cho Prog Rock một album chuẩn mực.

No comments:

Post a Comment