Classic Rock, Prog Rock World of TienQueen

Đây là một Blog về Classic Rock và Progressive Rock của Đoàn Lương Tiến (TienQueen, Kashmir), hiện đang là sinh viên năm thứ 3 ngành Computer Engineering khoa Computing của trường Đại học Quốc Gia Singapore. Mong các bạn tìm thấy ở đây một góc nhỏ để thả hồn vào cùng Classic và Prog Rock!

I wrote above lines when i was a sophomore, i'd like to keep that. Just a corner for my Prog n Classic Rock thoughts. Now I don't blogging much, follow me on twitter: tienqueen.

Saturday, March 21, 2009

My friend Trang Birdy (co-organizer of Drum Connection) just sent me this news which mentioned about Drum Connection. It excites me a bit :d

Chuyện những người bị coi là 'kẻ quấy rối'

Thường xuyên bị hàng xóm nhắc nhở, thậm chí ném gạch, đá lên mái nhà khi đang tập luyện, những tay trống đành chọn cách trơ mặt hoặc... sơ tán nơi khác.

Chuyện những người bị coi là
Mỗi lần tập trống, Hồ Quang phải dùng vải phủ lên mặt trống để giảm bớt tiếng ồn.

Nghề chơi trống khá tốn kém. Cái giá cho một bộ trống “chơi được” lên tới hơn 20 triệu đồng, chưa kể trang thiết bị hút âm, cách âm, “tuềnh toàng” cũng phải 10 triệu.

Nghiêm Mạnh Tuấn, cựu tay trống ban nhạc Bức Tường, kể, năm 1999, anh sở hữu bộ trống đầu tiên và say sưa tập luyện trong căn phòng không cách âm. Không chỉ ồn ã, trống còn có tần số rung cực mạnh, đặc biệt là trống bass, khiến nhiều nhà gần phòng tập của Tuấn bị “sốc”, quát tháo ầm ĩ và yêu cầu ngừng chơi. “Lúc họ quát thì mình ngừng, ngừng một lúc lại đánh, lâu dần hàng xóm cũng quen và đành thỏa hiệp. Mình biết ý, lựa thời gian tập luyện cho phù hợp”, Mạnh Tuấn nói.

Trong đêm nhạc Drum Connection giao lưu các tay trống trên địa bàn Hà Nội cuối tháng 2 vừa qua, khán giả ấn tượng với màn solo điêu luyện của tay trống Hùng Cường, ban nhạc rock Ngũ Cung. Nhưng con đường tập luyện của Cường không ít gian nan. Lần đầu được mua bộ trống, vì quá đam mê, Cường tập luyện ngày đêm, làm “rung chuyển” cả xóm. “Đáng nhớ nhất là lần tôi bị nhắc nhở vì đánh trống rộn ràng khi hàng xóm đang có đám tang. Từ đó, không bao giờ tôi lặp lại sự vô tâm này”, Cường kể.

Mỗi lần tập trống, Hồ Quang phải dùng vải phủ lên mặt trống để giảm bớt tiếng ồn.Ảnh: Trung KiênTay trống Hồ Quang cũng không bao giờ quên những ngày mới tập tành tại phòng khách gia đình. Lúc tập cao hứng nhất cũng là lúc những “trận mưa” gạch, đá ném rào rào lên mái nhà anh. Hàng xóm góp ý, tổ trưởng tổ dân phố cũng vào cuộc, bố mẹ bị vạ lây, drummer này đành chọn cách... “chai mặt”. Sau khi chia tay nhóm nhạc cũ Cuồng Phong, Hồ Quang “rửa tay gác kiếm” hai năm, hàng xóm thở phào. Vậy mà “ngứa nghề”, Quang và những người bạn sáng lập ra Fire Fly band, tiếp tục “cuộc chiến”.

Theo Nghiêm Mạnh Tuấn, dù âm thanh của trống nổi bật đến đâu, cũng khó giúp các tay dùi trở nên nổi tiếng như ca sĩ, hoặc nếu có thì cũng chỉ trong giới biết đến nhau, nên họ không thể mặn mà hơn với đam mê.

Khi ban nhạc Bức Tường chia tay, Tuấn rơi vào trạng thái chơi vơi. Anh bán trống để theo ngành xây dựng. Công việc mới đang xuôi chèo mát mái, Tuấn bỗng tuyên bố trở lại với những âm thanh ồn ã vì quá nhớ nghề. Anh sắm lại đồ nghề, mở lớp dạy trống ở nhà, đồng thời xin vào công tác tại Dàn nhạc giao hưởng Việt Nam.

Để trụ lại với nghề, những người đam mê âm thanh tần số mạnh phải tự trang bị tinh thần thép, sẵn sàng vượt qua khó khăn. Gần 30 học viên trống của Nghiêm Mạnh Tuấn, giờ rơi rớt gần hết, chỉ còn 6 người bám trụ và có triển vọng “ra nghề”. Tuấn cho biết, trong thời gian tới anh sẽ tham gia một band nào đó, tiếp tục sự nghiệp biểu diễn để thỏa chí “cầm dùi”.

Tuesday, March 17, 2009


Tháng 1 tháng 2 tháng 3 thời gian cứ luồn lách, cứ tí tách mãi không thôi. Dạo này tự kiểm điểm là sống thực dụng và mai một đi các culture mình enjoy hồi xưa. Nên mới quyết định viết blog trở lại, nhiều thứ để viết lắm, bắt đầu bằng thơ nhé.

Tối nay đang xem Requiem for a Dream thì chị Chi Anh gọi yahoo nhắn là chị lục lại bài thơ “When night falls” chị viết cách đây 5 năm và có mấy dòng mình nhận xét ở trong đấy. 5 năm rồi đấy, those were the days my friends. 2 chị em lại ôn lại tí kỉ niệm xưa. Đọc lại bài này làm mình lại lênh đênh những suy nghĩ mặc dù là đối lập hoàn toàn với những gì đang trải nghiệm:

When night falls

The last rays of sunshine,
glittering and golden,
are escaping from the horizon...

Birds are soaring away,
swimming in the warmth of the day,
for one last time...

Flowers are swaying in the breeze,
flaunting their seductive colours,
to bees and butterflies,
before night falls...

Yet...


The warmth of the sun still lingers in me,
my thoughts of you are soaring in the nightsky,
and I'm starting to see,the beautiful colours of love, of hope,
blossoming on every single star,
seducing millions and millions of young hearts near and far...

And secretly, I make a wish,
for the night to last forever,
for the stars to twinkle forever,
for you to lie in my arms forever...

(Chi Anh - October 2004)

Tưu chung lại thì bài này là kiểu “ngày tan, chim bay hết, nắng ấm cũng hết, hoa thì nhạt nhoà đi, nhưng tất cả lại tỏa sang trong màn đêm”. 3 khổ đầu và 2 khổ sau cắt nhau bằng chữ Yet và tương phản với nhau. Lời thơ nhẹ nhàng huyền ảo, như là đang nghe Planet Caravan của Black Sabbath vậy. I love these lines, especially the last 4. Nghe đâu là bà chị về thăm nhà, xa người yêu, ngồi nhìn bầu trời ảm đạm trong căn nhà lọt thỏm ở con đường ảm đạm không kém (Thuỵ Khuê, gần nhà mình, giờ cạch đi đường này vì siêu nhiều ổ gà ổ chuột, i prefer Hoàng Hoa Thám) nên nhổ toẹt vài dòng cảm xúc vào giấy, thế là ra thơ .

P/S: The poem's author is an amazing girl that i respect for all things she's done. However, like her, I can't believe she was such a romantic!