Classic Rock, Prog Rock World of TienQueen

Đây là một Blog về Classic Rock và Progressive Rock của Đoàn Lương Tiến (TienQueen, Kashmir), hiện đang là sinh viên năm thứ 3 ngành Computer Engineering khoa Computing của trường Đại học Quốc Gia Singapore. Mong các bạn tìm thấy ở đây một góc nhỏ để thả hồn vào cùng Classic và Prog Rock!

I wrote above lines when i was a sophomore, i'd like to keep that. Just a corner for my Prog n Classic Rock thoughts. Now I don't blogging much, follow me on twitter: tienqueen.

Tuesday, March 17, 2009


Tháng 1 tháng 2 tháng 3 thời gian cứ luồn lách, cứ tí tách mãi không thôi. Dạo này tự kiểm điểm là sống thực dụng và mai một đi các culture mình enjoy hồi xưa. Nên mới quyết định viết blog trở lại, nhiều thứ để viết lắm, bắt đầu bằng thơ nhé.

Tối nay đang xem Requiem for a Dream thì chị Chi Anh gọi yahoo nhắn là chị lục lại bài thơ “When night falls” chị viết cách đây 5 năm và có mấy dòng mình nhận xét ở trong đấy. 5 năm rồi đấy, those were the days my friends. 2 chị em lại ôn lại tí kỉ niệm xưa. Đọc lại bài này làm mình lại lênh đênh những suy nghĩ mặc dù là đối lập hoàn toàn với những gì đang trải nghiệm:

When night falls

The last rays of sunshine,
glittering and golden,
are escaping from the horizon...

Birds are soaring away,
swimming in the warmth of the day,
for one last time...

Flowers are swaying in the breeze,
flaunting their seductive colours,
to bees and butterflies,
before night falls...

Yet...


The warmth of the sun still lingers in me,
my thoughts of you are soaring in the nightsky,
and I'm starting to see,the beautiful colours of love, of hope,
blossoming on every single star,
seducing millions and millions of young hearts near and far...

And secretly, I make a wish,
for the night to last forever,
for the stars to twinkle forever,
for you to lie in my arms forever...

(Chi Anh - October 2004)

Tưu chung lại thì bài này là kiểu “ngày tan, chim bay hết, nắng ấm cũng hết, hoa thì nhạt nhoà đi, nhưng tất cả lại tỏa sang trong màn đêm”. 3 khổ đầu và 2 khổ sau cắt nhau bằng chữ Yet và tương phản với nhau. Lời thơ nhẹ nhàng huyền ảo, như là đang nghe Planet Caravan của Black Sabbath vậy. I love these lines, especially the last 4. Nghe đâu là bà chị về thăm nhà, xa người yêu, ngồi nhìn bầu trời ảm đạm trong căn nhà lọt thỏm ở con đường ảm đạm không kém (Thuỵ Khuê, gần nhà mình, giờ cạch đi đường này vì siêu nhiều ổ gà ổ chuột, i prefer Hoàng Hoa Thám) nên nhổ toẹt vài dòng cảm xúc vào giấy, thế là ra thơ .

P/S: The poem's author is an amazing girl that i respect for all things she's done. However, like her, I can't believe she was such a romantic!

1 Comments:

Blogger Unknown said...

awww.... thanks for your sweet words! love your analysis of my poem!

4:53 PM  

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home