Classic Rock, Prog Rock World of TienQueen

Đây là một Blog về Classic Rock và Progressive Rock của Đoàn Lương Tiến (TienQueen, Kashmir), hiện đang là sinh viên năm thứ 3 ngành Computer Engineering khoa Computing của trường Đại học Quốc Gia Singapore. Mong các bạn tìm thấy ở đây một góc nhỏ để thả hồn vào cùng Classic và Prog Rock!

I wrote above lines when i was a sophomore, i'd like to keep that. Just a corner for my Prog n Classic Rock thoughts. Now I don't blogging much, follow me on twitter: tienqueen.

Saturday, September 17, 2005

LIÊN TƯỞNG MỘT BÀI HÁT TỚI MỘT BỨC TRANH
(TienQueen's version, dựa theo ý tưởng của chị Hoài Tóc Dài)

1 - Hồi xưa có một đợt tớ mê bài Bridge Over Troubled Water của Paul Simon & Art Gafulken như điếu đổ ,nghe đi nghe lại rồi lầm bẩm suốt ,vừa êm đềm ,nhẹ nhàng lại thanh thoát ,toát lên một sự lắng sâu trong tâm hồn . Nó làm tớ gợi đến một bức tranh tớ rất thích của Claude Monet mà hồi lớp 10 tớ còn lấy tên ông này làm password của hộp thư luôn . Đó là bức The White Water Lilies (Hoa súng bạch ) mà cây cầu bắc qua dòng nước đó cũng tên là cầu Lily ,bây giờ là một địa điểm thăm quan rất ăn khách ở Pháp sau khi bức tranh này nổi tiếng khắp thế giới ...

Bridge over trouble water

The image “http://static.flickr.com/8/8354798_5b8e089efa_m.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.

When you’re weary, feeling small,
When tears are in your eyes, I will dry them all;
I’m on your side. When times get rough
And friends just can’t be found,
Like a bridge over troubled water
I will lay me down.
Like a bridge over troubled water
I will lay me down.

(Khi em cảm thấy phiền muộn ,cảm thấy mình yếu đuối
Khi những hàng lệ rơi trên má em ,anh sẽ làm khô chúng
Anh luôn ở cạnh bên em ,khi thời gian trở thành khô nhám
Và bạn bè em nay ở đâu
Như bắc cầu qua dòng sông phiền muộn...)

Bài này được khá nhiều tên tuổi nổi tiếng thể hiện như Elvis Presley (Vua nhạc Rock N' Roll),Aretha Franklin (Nữ hoàng nhạc Soul)


2 - Còn nhớ lần đầu tiên tớ biết đến Levitan là bức Mùa thu vàng ,sau này xem tranh của ông nhiều mới thấy ông yêu Đất nước Nga đến mức nào ,từ những khoảnh khắc tươi đẹp của thiên nhiên Nga đến những vẻ đẹp hết sức bình dị nhưng rất Nga ....Bức Đường Vladimia là một điển hình ,nhìn bức hoạ này tớ nghĩ ngay đến bài The Long And Winding Road của The Beatles ...theo tớ quan niệm một người yêu Rock trước hết phải thấm nhuần nhạc của Beatles .

The long and winding road












ường Vladimia - Levitan 1897)

The long and winding road
That leads to your door
Will never disappear
I’ve seen that road before
It always leads me her
Lead me to you door

The wild and windy night
That the rain washed away
Has left a pool of tears
Crying for the day
Why leave me standing here
Let me know the way

Many times I’ve been alone
And many times I’ve cried
Any way you’ll never know
The many ways I’ve tried

Bản tình ca với tiếng Violon du dương ,nhẹ nhàng này luôn khiến một người đang yêu đồng cảm một chút gì đó với lời ca .Dù con đường có dài và gió thế nào đi chăng nữa thì anh sẽ luôn đi hết vì anh biết nó sẽ dẫn anh tới bên em .....

3 - Classic Rock với tớ như là người bạn thân thiết ,chất lắng sâu trong tâm hồn của nó luôn làm tớ thư thái ....Đã có một thời trên bàn học của tớ chẳng thấy một đĩa Heavy Metal, Alternative Rock v.v... gì cả mà chỉ toàn các album của Bob Dylan ,Paul Simon & Art Gafulken , Peter,Paul&Mary,The Mamas&the papas, Carpenters v.v.... đó là thời gian tớ thấy mình thoát được hẳn với sự bon chen của cuộc sống ,cũng chằng bị đau đầu bởi những chất Rock chát chúa khác ...có thể nói thời gian đó cuộc sống của tớ như là The Sound Of Silence của Paul Simon & Art Gafulken ....hoặc là nó bình yên phẳng lặng như là cảnh vật trong bức Sự Tĩnh Lặng của Levitan vậy ...Bức hoạ này và bài The sound of silence dường như có chung một mục đích là hướng người xem và người nghe tới sự bình yên của cuộc sống ,đến với sự tĩnh lặng của thiên nhiên ...

The Sound Of Silence - Sự Tĩnh Lặng

The image “http://www.russianartgallery.org/levitan/silence.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.
(Sự Tĩnh Lặng - ISAAC ILYICH LEVITAN, 1898)


4 - Bạn nào đã từng xem bộ phim âm nhạc kinh điển của Pink Floyd :The Wall rồi chắc không thể quên những hình ảnh hãi hùng mà cậu bé Pink đã mường tượng khi trong lớp học hay khi thấy đoàn tàu đi qua ,những khuôn mặt bị méo mó ,vô hồn ...đó là hình ảnh trong bài Another Brick In The Wall của Pink Floyd .Cuộc sống của cậu là sự khinh bạc của bạn bè về một đứa bé không cha ....lớn lên trong sự cô đơn ,cậu tìm đến với chủ nghĩ phát xít mới với hình ảnh tượng trưng 2 cái búa đan chéo ,gây những tội ác để rồi cuối cùng bị toà án Sâu bọ phán xử ,cả cuộc đời của cậu như là một Tiếng thét ,nhìn bức Tiếng thét của Edward Munch tớ nghĩ ngay đến hình ảnh những khuôn mặt vô cảm trong The Wall của Pink Floyd .....

Tiếng Thét của Pink trong Another Brick In The Wall
The image “http://faculty.cua.edu/johnsong/hitchcock/pages/expressionism/munch-scream.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.The image “http://www.20six.fr/pub/kaouen/Edward_Munch__the_Scream.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.
(Tiếng thét - Edward Munch)

5 - Nói nhạc ngoại nhiều các bạn lại nói là không có tinh thần dân tộc ,này thì chơi cả tranh Đông Hồ nhé .Bức Đám cưới chuột làm tớ liên tưởng tới bài Đám cưới chuột của Gạt Tàn Đầy



Ai mang cá đến cho con mèo hoang tàn ác !

6 - Quay lại mấy cái bức hội hoạ kiểu phục hưng tí ,hồi xưa tớ rất thích bài Rime Of Ancient Mariner của Iron Maiden ,tớ thích nó hơn cả bài Fear Of The Dark hay The Trooper ...đến khi xem được bức tranh "TỪ BIỆT" của Ivan Aivazovsky thì tớ cảm nhận đây chính là bài hát dành cho bức tranh . Người thuỷ thủ xưa mỗi lần ra khơi là một chuyến mạo hiểm với cái chết mới ,dường như mỗi lần ra khơi ,họ đều nói lời "Từ Biệt" rất xao xuyến vì có thể nó sẽ thành Vĩnh Biệt

Rime Of Ancient Mariner


("Từ Biệt" của Ivan Aivazovsky.......)


7 - Mai thi môn cuối ,chẳng có chỗ nào trút mấy cái trí tưởng tượng của mình về nó cả ,thôi thì tống lên đây . Thi cử như là một mình một thuyền chèo lái giữa biển khơi ,mất cảnh giác tí là sóng nó quật ngã ngay ,bị đánh đòn phủ đầu ngay từ đầu là vớ vẫn không làm nổi cả những bài có khả năng ... Thôi thì nghĩ đến bức "Gió Mới trên sông Volga" của Lê Vi tan vậy . Có bạn gái nào động viên lúc này thì thích thật ,tiếc là mình ko dùng YM đợt này ,cũng chả liên hệ bạn bè . Thôi thì tự lẩm nhẩm bài "Tiễn bạn lên đường" vậy .Thấy lyric của nó cũng tàu thuyền giống bức này, tàu đã khuất xa rồi đấy lưu lại tôi những kỉ niệm ,Người bạn muôn phương giờ đây đã xa cuối trời...sao mà giống tâm trạng mình lúc này thế









(Gió mới trên sông Volga - Lê Vi Tan 1895)


Rồi ta sẽ đem lạnh giá đưa người đi khắp chân trời
Đường tìm tương lai còn xa biết đâu bến chờ
Tôi nguyện cầu anh phút may yên lành vượt bao gió sương
Trên đường muôn hướng anh đi về đâu ...
Tàu đã khuất xa rồi đấy lưu lại tôi những kỷ niệm
Người bạn muôn phương giờ đây đã xa cuối trời
Khuya về sân ga vắng tanh nỗi buồn thương nhớ đến anh
Mong ngày nào đó ... ta gặp nhau

8 - Đang nghe lại bài "Have I told you lately" của Rod Steward để củng cố tinh thần trước khi ra trận.Nhưng chú thích thêm là không phải của anh này sáng tác đâu nhé mà là do Van Morrison (với Brown Eyed Girl kinh điển) sáng tác .Thế quái nào mà cứ lúc nào nghe bài này lại nghĩ đến bạn Hômi vì hình như có lần Homi post bài này lên .Mà nghĩ đến Homi tớ luôn nghĩ đến cái mũ đặc trưng của bạn í ,trông ngồ ngộ .Trong bức "Người đàn bà xa lạ" của Kramskoy cô gái trong tranh cũng có cái mũ ngộ ngộ ,na ná kiểu mũ của Homi ,đấy ,trí tưởng tượng nó phải phong phú thế chứ icon_lol.gif .


For the morning sun in all it's glory,
Meets the day with hope and comfort too,
You fill my life with laughter, somehow you make it better,
Ease my troubles, that's what you do.


There's a love less defined,
And its yours and its mine,
Like the sun.
And at the end of the day,
We should give thanks and pray,
To The One, to The One.

9 - Dù có đi bốn phương trời,lòng vẫn nhớ về Hà Nội .... Nhớ Hà Nội quá ,sắp về mà vẫn nhớ icon_redface.gif .Xem lại tranh của Bùi Xuân Phái bỗng nhớ Hà Nội kinh dị .Nhớ ngay đến bài "Em ơi Hà Nội Phố" nhạc Phú Quang ,thơ Phan Vũ . Ai xa Hà Nội chả nhớ những lần lang thang cùng người ấy ở các góc phố Hà Nội ,nhớ những lần cùng bạn bè ngồi nhâm nhi Bánh Tôm Hồ Tây hay Bít tết Hàng Buồm . Tranh Bùi Xuân Phái hay có những nét bình dị như Người gánh hàng rong ,xích lô ..v..v.. mà giờ đây Hà Nội ngày càng hiếm .Thỉnh thoảng anh em ghé qua 31 Cửa Đông ,quán cà fê của Bùi Thanh Phương ,con của hoạ sĩ Bùi Xuân Phái mở để xem các bản original tranh của ông .Tranh của ông có nhiều nét rất Cửa Đông ... icon_cool.gif



Em ơi, Hà Nội phố
Ta còn em mùi Hoàng Lan
Ta còn em mùi hoa Sữa
Con đưng vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó ch ai tóc xõa vai mềm

Ta còn em cây Bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông

Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay

Chợt nhòa, chợt hiện



Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói son yêu
Nao nao kỷ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ



10 - D3net members cũng làm tớ liên tưởng đến nhiều bài hát ,tiêu biểu là cái này ,xin phép bạn Hạnh bee nhé .Làm tớ liên tưởng đến bài Girl của Beatles ....và cả bài Lady in Red của Christ De Burgh

GIRL- Lady in Red


Is there anybody going to listen to my story
All about the girl who came to stay?
She's the kind of girl
you want so much it make you sorry
Still you don't regret a single day
Ah, girl, Girl, Girl

When I think of all the times
I tried too hard to leave her
She will turn to me and start to cry
And she promises the earth to me
and I believe her
After all this time I don't know why
Ah, girl, girl, girl

She's the kind of girl who puts you down
When friends are there
You feel a fool
When you say she's looking good
She acts as if it's understood
she's cool, ooh, oo, oo, oo
Girl, girl, girl

Was she told when she was young
that pain would lead to pleasure
Did she understand it when they said
That a man must break his back
to earn his day of leisure?
Will she still believe it when he's dead
Ah, girl, girl, girl


11 - Cậu bạn Bùi Anh Dũng ở Úc là một người say mê chụp ảnh và cũng đã có nhiều bức ảnh khá ấn tượng. Ảnh này là một ví dụ ,trông vẻ sầu đời và u tối . Tớ nghĩ ngay đến bài When the crowds are gone của Savatage ,bài này Trung lớn đã up lên phần Quà Tặng Âm nhạc ,các bạn có thể vào đó nghe .
When The Crowds Are Gone....



Where's the lights, turn 'em on again
One more night to believe and then
Another note for my requiem
A memory to carry on
The story's over when the crowds have gone


Nhạc Và Họa....

Đợt này toàn viết những bài hơi thiên về cá nhân mà bỏ qua mục đích chính của Blog là quảng bá Classic RockProgressive Rock và là nơi để mọi người có thể thả hồn vào góc nhẹ nhàng lung linh như bức tranh của nhạc Rock.Cách đây khoảng một tháng thì tớ đã viết lên blog một bài đầu tiên kết nối hội họa với nhạc Rock qua chủ đề về hoạ sĩ chuyên vẽ bìa đĩa album cho các ban nhạc Prog Rock là Roger Dean, "Roger Dean: Progressive Rock Vs Hội Họa". Lần này xin lại trở về với guồng quay Classic Rock để giới thiệu với các bạn một chủ đề rất hay mang tên "Nhạc Và Họa" . Hôm nay là sinh nhật chị Hoài Rockmantocdai,tác giả của chủ đề trên, một người bạn quen từ những năm cấp 3 qua cậu bạn Kim Lân(bassist) mà vẫn chưa một lần gặp mặt chị. Cũng chẳng có gì làm quà cho chị thôi thì em xin đăng lại chủ đề "Nhạc Và Họa" lên Blog để chúc mừng sinh nhật chị. Cũng rất vui vì em được đóng góp vào chủ đề của chị một số liên tưởng nhạc với họa mà chị có đăng lên ở phần cuối.


Họa là Nhạc nhìn thấy - Nhạc là Họa nghe thấy

Có lẽ từ trước đến nay, nhạchọa đã có một mối liên kết bí ẩn nào đó mà số ít trong chúng ta để ý đến. Nhất là những tác phẩm hội họa để đời, chúng dường như đã trở thành chủ đề cho không ít nhạc sĩ viết lên bài hát cũng tuyệt vời không kém. Với hiểu biết còn hạn hẹp và sự chú ý đến hội họa chỉ vì yêu thích, tôi xin đề cập vài điều tự bản thân mình khám phá ở đây hy vọng sẽ được cùng mọi người chia sẻ, thêm nữa,khi chúng ta tiếp cận âm nhạc bằng góc độ của đôi mắt có lẽ sẽ mới mẻ và thú vị hơn chăng? Tôi không dám lạm bàn đến lĩnh vực âm nhạc cổ điển, chỉ dám nói trong phạm vi hẹp là nhạc country + 1 số bài Rock thôi, xin mời:

Trước tiên, chưa nói gì đến việc lyric hay hát hò gì vội, ta hãy quan tâm đến những cái bên ngoài đã. Chắc ở đây hầu hết mọi người đều có trong tay ít nhất một album của Guns N'' Roses? Và sẽ là Use your illusion (I & II) chứ. Mọi người thấy bìa album này thế nào? Hồi tôi mới nhìn lại tưởng một thằng nghiện đang tự chích thuốc cho mình, nhưng nhầm to. Đây chính là một phần nhỏ của tác phẩm tranh tường Trường Athens của họa sĩ ''''khét tiếng'''' người Ý Raphael (cùng thời với Leonard De Vinci), được ông vẽ tại tòa thánh Vatican, chắc các thành viên của GnR khoái quá nên lôi ra làm bìa album của mình, xin mời mọi người cùng chiêm ngưỡng:

Đây là bìa album:

Còn đây là bức Trường Athens (L''ecole d''Athenes) rất rất nổi tiếng:

Nhìn kĩ sẽ thấy hình được trích nằm ở phía phải của tranh gốc, ngay cạnh bức tượng trắng.

Mọi người nghe đến tên tuổi của The Cult rồi chứ? Có nhớ bài hát Judith không? Nghiên cứu lyric của bài hát này ta thấy như vô nghĩa, nhưng nếu biết xuất xứ thì sẽ thay đổi ý kiến hoàn toàn:

Comes and goes
And goes, she comes
No man will ever
Make her moan
Break her bones

Hey Judith
Judith
Hey, hey

On the weight of a storm
She comes and goes

Bài hát này, theo tôi được biết thì nó đề cập đến nhân vật nữ mang tên Judith, người đã dám thay mặt cả dân tộc mình giết chết kẻ thù (kẻ thù này trước khi chết còn được vinh hạnh vui vẻ với Judith một đêm ). Truyền thuyết của câu chuyện này khá dài, tôi chỉ dám nói sơ sơ có thế. Judith là đề tài của rất nhièu họa sĩ, từ Carvaggio, Tiziano, Furini cho đến Andrea Mantegna, nhưng tôi chỉ show ở đây 2 bức tôi nghĩ là đẹp nhất:

Một của Tiziano:


Và một của Furini:

Nhìn vào hai bức tranh này, ta có thể thấy được nét mặt lạnh lùng của Judith, vẻ khiếp đảm của kẻ thù và thái độ dứt khoát khi đưa lưỡi kiếm kết liễu cuộc đời hắn của nàng. Trên một khía cạnh nào đó, bức tranh yên tĩnh và bất động, trên khía cạnh khác người ta cảm thấy một sự ghê tởm dữ dội đến nỗi chỉ có sự lãnh đạm tâm lý hoàn toàn mới có thể đương đầu nổi.


Nói đến nhạc Country một chút không các bác lại tủi. Không biết mọi người thế nào chứ tôi thích nghe Don McLean hát lắm, các bài hát của ông đúng là... hương đồng gió nội thật. Nào là: And I love you so, Empty Chairs, American Pie, La La I love you ... và bài hát liên quan đến họa tôi muốn nói ở đây không phải cái gì khác chính là ca khúc bất hủ : Vincent

Starry, starry night
Paint your palette blue and gray
Look out on a summer''''''''s day
With eyes that know the darkness in my soul
Shadows on the hills
Sketch the trees and the daffodils
Catch the breeze and the winter chills
In colors on the snowy linen land

Nghe bài hát này của ông,nhạc nền là những tiếng guitar chậm rãi,tiếng hát trầm và ấm, tôi cũng mường tượng ra khung cảnh của một đêm đầy sao. Cho đến khi biết được, bài hát này ông hát để ca ngợi họa sĩ tài hoa : Vincent Van Gogh, mà cụ thể ở đây, cảm xúc của ông thăng hoa khi được chiêm ngưỡng tác phẩm :Stary Night.

The image “http://www.oranim.ac.il/Shner/Who%20is%20God/van%20goch%20stary%20night.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.

Vẫn là nhạc đồng quê, nhưng tôi muốn nói đến một ca sĩ bắt đầu sự nghiệp sớm hơn một chút : Nat King Cole. Cụ này thì có quá nhiều bài nổi tiếng rồi, trong chủ đề này tôi muốn nói đến bài Mona Lisa của cụ (sau này được Julio Iglisias cover lại cũng hay không kém):

Do you smile to tempt a lover, Mona Lisa?
Or is this your way to hide a broken heart?
Many dreams have been brought to your doorstep
They just lie there and they die there
Are you warm, are you real, Mona Lisa?
Or just a cold and lonely lovely work of art?

Câu hỏi của ông đặt ra trong bài hát này cũng chính là câu hỏi chung của tất cả những người đã được chiêm ngưỡng bức chân dung La Joconde. ''''nụ cười bí ẩn ấy phải chăng là để che giấu một trái tim đau khổ?''''. Có người nói rằng Leonard De Vinci đã vẽ chân dung vợ một thương nhân nhưng tôi đọc ở tài liệu khác thì lại cho rằng, De Vinci đã tự họa chân dung của mình và sau đó sửa lại đôi chút để biến thành Mona Lisa cho đến tận ngày hôm nay.

Tẹo nữa thì quên, còn một bài nữa, một trong những hit của cặp song ca Simon and Garfulken với tiếng trống dồn dập ngay đoạn mở đầu bài giống thổ dân da Đỏ, đó chính là Cecilia. Bài hát ca ngợi vẻ đẹp dịu dàng đến nhẫn nại của Cecilia Gallarani, tên của nhân vật trong bức Người đàn bà và con chồn của Vinci:

Hết country, lại quay qua một bản sonate nổi tiếng của Beethoven, tôi không phải chuyên gia âm nhạc cũng chẳng phải nhà phê bình nghệ thuật, mọi người cùng chiêm ngưỡng bức Ánh Trăng của tác giả Ivan Kramskoy để cảm nhận được hết vẻ đẹp và ánh sáng lung linh của chị Hằng:

Lại xoay qua Rock rẻ tiền một chút, đấy là mấy anh Micheal lăn lông lốc (MLTR). Mấy anh này thì mọi người lạ quái gì nhề? Những album gần đây của các anh chán ặc đến cổ, nhưng có một bài hát Strange Foreign Beauty làm tôi nhớ ngay đến tác phẩm Người Đàn Bà xa lạ cũng của Ivan Kramskoy, đây này:

Quả thật vẻ đẹp qúy phái của nhân và cái nhìn xa xăm làm người xem phải tự dằn lòng ghê gớm.

Rock một chút cho máu. Trong đĩa Slow Rock tình cờ mua được cách đây đã khá lâu, mở đầu bằng bài hát mà tôi đảm bảo chỉ cần nghe một lần là nhớ mãi : A sailorman''s hymn. Nội dung bài hát nói về cái gì thì chắc khỏi nói mọi người cũng biết. Tuy nhiên, nhịp điệu không được hoành tráng như không khí của các thủy thủ khi ra khơi, có lẽ bài bát này dành để nói về các mẹnh phụ ngày đêm tựa cửa chờ chồng thì đúng hơn. Nhưng cũng không thể bỏ qua bức tranh rất đẹp miêu tả cảnh các sailor đấu tranh với thiên nhiên để dành sự sống cho mình như bức Từ biệt của Ivan Aivazovsky:

Lãng mạn một chút không mùa thu sắp qua mất rồi.

So, the season of the fall begins
Down the crossroads in a sleepy little inn
By the fire when the sun goes down

But the night becomes you
And the secrets of the rain

Forever autumn

Nghe quen nhỉ? Forever Autumn đấy. Công nhận ít rockband mào có thể sáng tác một bài hát về mùa thu tuyệt vời và sinh động như Lake Of Tears. Tán về bài này chắc phải để dành cho bạn CADIK. Tôi rất thích bài thơ bạn dịch trên tờ ROCKVISION ngày nào, hôm trước nghe radio thấy có thằng nó chôm làm yêu cầu của nó đấy, he he.

Những bức tranh về mùa thu thì nhiều lắm, mà cây đa cây đề ở đây chính là Issak Levitan, quả thật khi ngắm những bức tranh của ông, người ta có cảm tưởng không thể thích nổi mùa nào khác ngoài mùa thu:

Đây là bức Golden Autumn (Mùa thu vàng):


Đây chính là bức Sự dai dẳng của ký ức, một tác phẩm Salvador Dali. Thật sự khi vừa nhìn thấy bức tranh này,tôi đã giật mình, không biết khi sáng tác Time, Pink Floyd có liên tưởng gì đến nó không bởi khi nghe Time tôi cảm giác như có những nỗi niềm khó tả giằng xé để rồi trơn tuột giống như thế.

Thời gian cũng đã không còn đủ để tìm nữa mà cũng đói lắm rồi. Tôi rất muốn tán về bức Bữa tiệc cuối cùng nhưng ... tranh to quá up lên đây chắc không vừa, hic.


Bức tranh tiếp theo, tôi muốn gửi tặng anh bạn Zanky, he he có lần ku cậu nói với tớ là thích MLTR lắm, thích nhất bài Romantic Balcony (có đúng không nhỉ?). Lâu rồi chẳng nói chuyện online với đồng chí này vì lệch múi giờ, chẳng biết tình hình nhạc nhẽo thế nào. Thôi thì chiêm ngưỡng tạm tác phẩm Trên ban công của danh họa người Pháp Manet nhé Văn, tớ nghĩ nó rất đẹp và đẹp hơn nữa nếu cậu vừa ngắm kết hợp với bản "buồn ca" kia của MLTR, chúc vui!


Manet đã vẽ bức này năm 1869, bằng chất liệu sơn dầu.






Mẹ! Với những đứa con xa nhà như tôi, thì khoảng lặng trong tâm hồn có lẽ dành nhiều nhất cho gia đình, và hơn cả là người mẹ vẫn hàng ngày làm lụng vất vả chờ ngày tôi thành danh trở về. Cái dáng ngồi uy nghiêm mà gần gũi, ánh mắt xa xăm kia, tôi một phần hiểu được. Ôi,cái nhìn đau đáu! Tôi đi học xa, một năm về hai lần, mỗi lần về là nã đạn rồi biến. Tôi suy nghĩ rất nhiều, và khi xem được bức họa Người mẹ Whistler đã vẽ chân dung mẹ mình, tôi không khỏi burst into tears. Mở nhạc, nghe lại Mama I''''m coming home. Tôi thì chẳng đấu tranh gì rồi, nhưng tôi thấy mình cũng chẳng khác gì anh lính lầm lỡ kia. Thank you for your love, mama ... !

Người mẹ (1871)

Giáng sinh qua từ đời nảo đời nào rồi ý, nhưng mà vẫn thích cho mọi người sống lại không khí những ngày ấy. Mỗi mùa Noel về, khắp nơi lại vang lên những bản Thánh ca xa xăm bất tận. Nào là Joy to the world,Oh Christmas tree, When the child was born v.v... và hay nhất có lẽ là Silent night, bản Thánh ca muôn thở. Tôi không theo Đạo nào cả, nhưng mỗi khi nghe bài hát này, cũng tràn đầy những xúc cảm bồi hồi. Thì đây, Chúa Hài Đồng đã ra đời trong máng cỏ. Qua nét vẽ mềm mại uyển chuyển rất sinh động, danh họa người ý Correggio đã làm sống lại khung cảnh thiêng liêng năm nào trong tác phẩm Đêm Thánh của mình, cụ thể là đây:






Tối thứ 7, dịch xong tài liệu, năm khểnh chân nghe nhạc. Mấy đĩa country đã nghiền tanh bành. Thôi thì lôi cái album Helloween bụi bặm ra power tí cho nó máu. Ấn ấn cái skip liên tục vì thấy chẳng có bài nào vào. Nhắm mắt play bừa muốn đến bài nào thì đến. Hic, Windmill cả nhà ạ. Lâu không nghe thấy hay thế hả giời. Nhẹ nhàng, buồn buồn hợp với tâm trạng quá! Sực nhớ hôm trước xem được bức Cối xay gió bên sông của họa sĩ người Hà Lan Jan Van Goyen trong sách hội họa tiểu học . Vừa nghe Windmill, vừa xem tranh, tôi nhớ kinh khủng cái năm cấp 2 học bài Don Quixote. Một phần đất nước Hà Lan đã được hiện hữu. Ngẫm ra cái trò lục lọi của mình cũng không đến nỗi vô bổ.


Cối xay gió bên sông - hoàn thành năm 1642 trên chất liệu sơn dầu.



Hị, bảo là nghe hết country nhưng lại sực nhớ đến bố già phúc hậu Lobo ngày trước mình thích mê tơi cái bài Me and you and a dog named Boo, phải công nhận là tuyệt hay. Một phần cũng tại tớ thích chó lắm (cực ghét mèo) và có chăm chú tìm kiếm một bức tranh thật đẹp về cẩu mang về treo trong nhà. Tình cờ thấy trong vuốn lịch 10 năm xuất hiện bức tranh đẹp ngỡ ngàng mang tên Chân dung Miss Bowles và con chó do Reynolds vẽ năm 1975. Mọi người cùng xem nhé:


Để ra về mà không áy náy, tặng mọi người bức Vệ nữ ra đời của Botticelli, vừa xem vừa nhảy disco theo bài Venus của Banarama thì tha hồ mà xích xú nhé! Cái này nó hơi gợi cảm một chút nhưng nếu bỏ qua khía cạnh trần tục thì sẽ thấy đẹp hơn rất nhiều, xin mời:








Vệ nữ ra đời - Botticelli

Tối qua xem lại mấy tranh của ông Whistler (tác giả bức Người mẹ) phát hiện ra tác phẩm Chelsea được vẽ với chất liệu sơn dầu trên gỗ khá đẹp. Những lúc mệt mỏi hoặc xì trét mà ngắm nghía bức này sẽ thư giãn rất nhiều. Màu sắc chủ đạo là xanh sáng và bạc nhưng lại khắc hoạ không gian thành phố Chelsea vào một buổi chiều tà,tạo cho không gian có thêm chiều sâu giúp cái nhìn của người xem được mở rộng như nhìn vào đường chân trời.

He he và thú vị hơn nữa nếu trước mắt là bức tranh còn bên tai là giai điệu nhẹ nhàng (hơi hơi) của bài hát Midnight in Chelsea do Bon Jovi thể hiện. Đây là một trong số ít bài hát của Bon Jovi mà tôi thấy hay vì nói thật những bài kia bài nào cũng giống bài nào, mới nghe thì hay nhưng nghe nhiều tháy chán ặc. Dù thế nào cũng phải cám ơn mấy anh chàng này đã là leader dẫn mình đến với Dốc!









Chelsea (Whistler) - 1871

Tuesday, September 13, 2005

SINH NHẬT LẦN THỨ 20....


Ngày 13 tháng 9, lại một lần nữa dẹp Classic Rock và Prog Rock sang một bên để dành chỗ cho những dòng cảm xúc đan xen lẫn lộn,nhẹ nhàng hơn, ít thô ráp hơn những âm thanh gắt gỏng của nhạc Rock.


Thế là đã chính thức bước vào câu lạc bộ những người đầu "2". Từ trước đến giờ đối với tớ có rất nhiều nơi để được xưng hô bằng từ "em". Nghe Rock sớm, lên ngoài đời hay trên forum Rock toàn kém tuổi mọi người, bởi thế mà viết bài hầu hết là dùng từ "em" để xưng hô. Vào học NUS sau năm lớp 12, bạn bè cùng khóa ở NUS cũng phần lớn là hơn tuổi, câu tủ phàn nàn ngày xưa tớ hay nói là "Đi đâu cũng các chị thế này thì thằng em "ế" à" :D Thế mà bây giờ cái "thằng em" TienQueen cũng đã 20 rồi, vui vì đầu 2 "chắc" mình sẽ trưởng thành hơn nhiều, buồn vì chợt nghĩ thời gian như con thoi kéo đời người đi. Trước kia có anh bạn nói là chưa đến 20 tuổi thì chưa thấy nhanh gì đâu, nhưng từ tuổi 20 đến tuổi 25 nó nhanh lắm, có nhiều thứ phải lo, phải suy nghĩ khiến mình cảm thấy thời gian trôi nhanh hơn. Kể cũng đúng thật, vèo phát đã 20 tuổi được mấy tiếng rồi =))


Cũng đi về từ City Hall, thực sự rất vui vì nhận được nhiều lời chúc sinh nhật của bạn bè, những lúc như thế này cảm thấy tình bạn thật đáng trân trọng. Chưa xin phép quote hết lời chúc sinh nhật ra có được không nhưng tớ muốn ghi lại những câu chúc đó để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ này:


Anh Đăng: Chúc mừng sinh nhật "thằng em" :) Tròn 20 tuổi, mạnh mẽ hơn, vững vàng hơn để làm một chỗ dựa tốt nhé. Anh vẫn thích cách sống tình cảm và niềm đam mê âm nhạc của em. Friends forever, rock on!

Chị Tâm: A Proud Day since it is truly your birthday!!! Chúc em luôn mạnh khoẻ, vui vẻ, tươi trẻ...and so on (từ tiếp tục các chữ "e") :D
Hồng Nhung Romi: ^_^ Chúc mừng sinh nhật^_^ Tết nhớ về nhé, Take care!

Hồng Minh Homi: Keep rocking!! Good luck in everything ! Wish ya the best!

Hải Havatage: Chúc mừng sinh nhật nhé, 13--> đúng chất Rock!

Hương Trà: Chúc mừng sinh nhật bạn Tiến! Khi nào đi tour your concert thì nhớ gửi vé cho tớ nhá, wish ya all the best!

Lâm ND: Tiến ơi có quà SN cho ông đây.... Có 1 em nhìn thấy hi5 của ông ở list friends của đứa bạn tôi, đang xăn lùng thông tin hỏi han loạn xì ngậu lên đây!

Thuận Kakalot: Chúc mừng sinh nhật TiếnQueen:-D, 2 sọi rồi đấy:D
Huyền Kami: Chúc mừng sinh nhật Kashmir khùng

Em Hoà Nguyễn: Happy birthday anh Kátmia, đánh Pool thả em thôi nhá!

Dũng Bịu : Bước vào thế giới đầu 2 đít ∞ (chơi vơi), chúc ông học hành tiến bộ, bạn bè mến mộ, yêu đương ..rầm rộ !!

Anh Hiếu: Tiến ơi, Happy Birthday, anh mua hộ em vé Eric Johnson rồi đấy :D

Anh Vũ Srono: Chúc mừng sinh nhật em nhé, bọn anh bận quá chưa mua quà cho 2 anh em được, chắc đang đi chơi hả :D
Anh Dương Ỉn: Chúc mừng sinh nhật Tiến em!

Hải Tú: (lời chúc từ ngày mồng 3/9) Chúc mừng sinh nhật ông nhá, hôm nay ông đánh trống hay lắm, càng đánh càng hay.

Hiếu Spike: tặng ông Kashmir,
"Trong thiên hạ có 3 cái nguy:
- Đức ít mà được ân sủng nhiều
- Tài kém mà ở địa vị cao
- Thân không lập được công to mà bổng lộc nhiều"
thế nên:

"Làm việc nghĩa chớ kể lợi hại
Luận anh hùng chớ kể hơn thua"

Trần Minh Phương: Hôm qua Sinh nhật Tiến, đi học ghi thứ ngày tháng thế là nhớ ra ngày. Hôm đấy định về viết cho Tiến vài chữ nhưng máy nhà bị virus hic hic. Sinh nhật ấy tớ chẳng có quà gì cả, thôi đành chúc chay vậy: Chúc ấy luôn khỏe mạnh và luôn có một người yêu thương.

Chị Hoài Rockmantocdai: Sinh nhật chị em mình qua được một tuần rồi mà vẫn còn người chúc mừng, thích quá ơi! Chị nhớ có lần thằng KashmirKim Lân (sao lại là bassist ???) nói là em sinh nhật gần ngày với chị nhưng vì lười online nên chẳng nhớ nữa. Hôm nay vào đọc mới biết punk.gif ! Chị rất vui vì được góp mặt trong trang blog của em console.gif nhưng sao ít gặp em trên YM thế ? Không biết hôm Kashmir oe oe có đúng ngày thứ sáu không nhỉ? Chị thấy nghi cái ngày 13 này quá. Chúc em 20 tuổi (+ 1 tuần) :Rock your life ! Rock your love ! Rock your knowledge and Rock ... money mf_gap.gif !




Cám ơn mọi người vì những lời chúc ý nghĩa!
Anh cảm ơn em :x

Thursday, September 08, 2005

Một phát hiện mới về album Dark Side Of The Moon của Pink Floyd.

Nếu bạn có trong tay một album Dark Side Of The Moon xịn của Pink Floyd thì thử kiểm chứng một phát hiện khá thú vị dưới đây.Chú ý là bạn phải bật loa rất to để có thể nghe được đoạn nhạc nhỏ này. Thêm nữa là bạn sẽ nghe được âm thanh này từ phía bên loa phải.


Ở phần cuối của ca khúc Eclipse, ngay sau đoạn "There's no dark side in the moon, as a matter of fact it's all dark" sẽ có một đoạn nhạc mang hơi hướng cổ điển như được chơi bằng tiếng violin. Rất khó có thể nhận ra chính xác đây là đoạn nhạc của ai nhưng theo một số ý kiến thì đây là một đoạn nhạc của Beatles trong album Abbey Road. Xét một mối liên quan nào đó giữa Abbey Road của The Beatles Dark Side Of The Moon của Pink Floyd thì tớ đoán tác giả của đoạn thu tinh tế này là Alan Parson, kĩ sư âm thanh cho cả 2 album này và sau đó trở thành linh hồn của một người khổng lồ thầm lặng của Prog RockAlan Parsons Project. Người chơi đoạn violin mỏng manh tinh tế này rất có thể là nghệ sĩ violin Grapelli,người đã chơi đoạn solo violin trong Wish You Were Here và những âm thanh nghe như tiếng gió trong ca khúc "Shine On You Crazy Diamond"...một điều đặc biệt nữa ở 2 ca khúc này là cả 2 đều là những ca khúc dành cho Syd Barrett, trụ cột đầu tiên của Pink Floyd và người đã hướng Pink Floyd theo xu hướng Psychedelic Rock.

Wednesday, September 07, 2005

NHỮNG BÀI THƠ CLASSIC ROCK ....

1.RAINBOW - RAINBOW EYES

Một trong những khúc ballad tuyệt tác của Rainbow thời Dio. Giọng hát đầy cảm xúc của Dio hoà quyện một cách hoàn hảo với tiếng guitar thê lương của Ritchie Blackmore để tạo nên một vẻ đẹp lạnh lùng băng giá nhưng rất trang nhã. Cái đẹp đôi khi cũng đem lại cho người thưởng thức một nỗi sợ mơ hồ nhất là những cái đẹp mang nét liêu trai ma quái kiểu như trong Rainbow Eyes. Nếu bạn nghe bài này trong một buổi chiều mùa đông lạnh giá khi chỉ còn một mình,bạn sẽ cảm nhận được nỗi tuyệt vọng và bất lực vì cô đơn khiến cho tâm trí trở nên tê cóng vì hoang mang.Mọi vật quen thuộc chung quanh trở nên hư ảo và mơ hồ. Nguời nghe như lạc vào một mê cung bằng băng tuyết cô tịch để từ từ bị đóng băng trong nỗi sợ vĩnh hằng.

ĐÔI MẮT CẦU VỒNG

Rainbow

Ngày em ra đi anh nào có nghĩ suy
Thời gian lặng lẽ cuốn đời người đi
Vô tâm ngoảnh lại "À ,ngày hôm qua"
Trời cao,anh lênh đênh đâu biết tháng ngày.

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng nàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng khi xưa
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !

Tình yêu,sự pha trộn giản đơn
Xa xa bờ biển ,một lời thì thầm
Lời lẽ nào khôn ngoan ,em chẳng thể chở che
Chân trời xa nơi chúng đi về !

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng vàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !

Lạnh lẽo hơn ,đêm hè đổi thay
Chẳng còn gì khi em đã ra đi
Đã chết rồi những ánh sao le lói
Hay còn đó ánh mắt biển gầm gừ !

Chẳng thở dài, chẳng mông lung
Ánh nắng vàng điểm xuyết khuôn mặt em
Đâu còn những giai điệu ngắt quãng
Ngã ba đường ,anh phải làm sao đây
Kìa ánh mắt em ,ánh mắt cầu vồng!
Ừ nhỉ ! Đôi mắt cầu vồng !


(Singapore 20/10/2004 - TienQueen)

2.The Kinks - Death of the Clown

Không hiểu sao mỗi lần nghe đoạn dạo đầu và khúc đồng ca "La..la " của ca khúc này tớ lại nổi gai ốc cả người. Có cái gì đó ma quái và lạnh lẽo chạy dọc theo sống lưng. Đây là nỗ lực solo thành công nhất của cậu em Dave Davies trong nhóm the Kinks (đạt hạng 3 trên bản xếp hạng ở Anh). Oái oăm thay, đây lại là lời công kích của Dave dành cho anh trai mình, ca sĩ chính Ray Davies. Nếu nói về anh em thù hận nhau thì anh em nhà Gallangher của Oasis phải bái Ray và Dave Davies làm sư phụ. Với cá tính thất thường và cái tôi cá nhân quá lớn, anh em nhà Davies chưa bao giờ vừa lòng với nhau. Năm 1967, Dave Davies nỗ lực thoát khỏi ảnh hưởng của the Kinks để ra đĩa solo riêng nhưng thất bại do những ràng buộc về mặt hợp đồng và cũng vì sự phá hoại ngấm ngầm của ông anh. "Death of the Clown" trở thành một bài hát trong album chung của nhóm Kinks mặc dù Dave vẫn được hát chính. Dave dùng bài hát đó để trút nỗi bực dọc của mình bằng cách ví ông anh độc tài như một anh hề còn the Kinks như một gánh xiếc rong. Dave kêu gọi mọi người hãy uống mừng cái chết của anh hề bằng một giọng điệu vừa giễu cợt vừa cay độc. Nếu Ray Davies nổi tiếng với những ca khúc có ca từ tuyệt đẹp như "Waterloo Sunset" hoặc dí dỏm kiểu "Lola" hay "Plastic Man" thì Dave Davies lại hấp dẫn người nghe bởi những ý tưởng quái đản kiểu " The trainer of insects is crouched on his knees.And frantically looking for runaway fleas" trong ca khúc này hay " She''''s got a doll with one eye,That always cries when she gets some sleep" trong "Susannah''''s Still Alive".

Cái Chết Của Tên Hề

Muợn chất men cay giải nổi buồn
Phấn son tàn tạ hãy còn vương
Ngọn roi dạy thú không vung nữa
Hổ báo nằm co cũng chán chường
Thằng hề đã chết, nào nâng chén
Đưa tiễn linh hồn kẻ đáng thương
Thằng hề đã chết, đừng tiếc nữa
Dẹp giúp đám đông đứng chật đường!
* * *
Lão thầy bói chết không người khóc
Ai rỗi mà nghe chuyện hão huyền
Lũ bọ sổng chuồng bò lúc nhúc
Tìm làm chi nữa, hỡi tên điên?
Thằng hề đã chết nào nâng chén
Uống cạn cùng nhau nỗi muộn phiền
Này đám đông ơi đừng cản lối
Tên hề đã chết, thế là yên!
(Barrygibson)

3.Jefferson Airplane - White Rabbit

Ca khúc đậm chất Psychedelic này cùng với Somebody To Love là 2 ca khúc kinh điển nhất của Jefferson Airplane .Chất phiêu diêu của ca khúc khiến người nghe như gặp ảo giác ..Bản nhạc mang hơi hướng nặng của Psychedelic khi có đề cập tới ma tuý và những ảnh hưởng tới người sử dụng nó ...một chất kích thích khiến trí não luôn ở trong trạng thái phiêu diêu ,ảo tưởng ,như lạc vào thế giới của Alice ,lúc thấy mình nhỏ bé ,lúc thấy mình to lớn .


Thỏ Trắng


Jefferson Airplane

Làm một choác, lên mây
Thêm choác nữa, quá liều
Mấy cái mẹ khuyên dùng
Ngán lắm ,đừng sờ vào!

Cứ hỏi Alice ...
Lên tiên ngay

Nếu đi săn bắt Thỏ
Khó lắm! vớ vẩn là ngã
Phải khôn ngoan
Cứ cho bọn nó một điếu cần xa
Các chú Thỏ...
Phê thuốc ... phiêu linh
Bám riết lấy cậu luôn!

Gọi cả Alice...
Vừa làm một liều xong đấy !

Mấy cái thằng đang ngồi trên bàn cờ
Lăng xăng đứng dậy bảo cậu đi đâu
Lo gì ,có mấy thứ hay ho
Nấm í ,cậu phải tinh í một chút nữa
Cứ bình tĩnh hỏi Alice
Chẳng có gì phải lo
Khi nào sự cân đối trở nên xáo trộn

Vả cả mấy thằng kị sĩ đang luyên thuyên
Cậu cứ làm phát móc lốp
Bóp chết mấy con hậu đỏ
Nhớ là chuột sóc nói gì :
Nuôi cái đầu mày ,nuôi cái đầu mày í !


(Singapore 20/10/2004 - TienQueen!)

4.Bee Gees - Odessa









Thôi thì đang ảo não ,lại mưa ...nghĩ mà buồn ! U sầu lại đọc lời bài Odessa thấy thương tâm quá . Nghe nhạc mà thấy mình đang lặng lẽ trong sự ảm đạm ....Câu chuyện bắt đầu vào cái ngày nguyền rủa ,14/02/1899 Veronica ,con tàu mất tích


ODESSA

Bee Gees

Ngày mười bốn tháng hai, một tám chín chín
Veronica ,con tàu mất tích
Thủy thủ đoàn,đâu còn mái tóc xưa
Thuyền trưởng Richardson, vợ hiền còn ở Hull.

Biển Baltic, vĩ độ nào,kinh tuyến đâu
Chẳng tín hiệu chẳng chút hồi âm
Núi băng trôi, tàu vẫn đi
Luồn lách qua ,lắt léo quá
Còn đường không ,đường về với em!
Phút hiểm nguy ....
Kẻ thoát thân,người chạy trốn
Chẳng trách ai ,họ muốn sống

Những người còn lại
Mãi gắn bó với Veronica
Chẳng cần đi đâu ...

Veronica ,tình yêu biển cả
Nguyện cầu thôi ...
Cầu chẳng ai chết,cầu sẽ còn được gặp nhau!

Odessa, sức mạnh còn không?
Odessa , thời gian trôi!
Của cải ư , chẳng còn chi ,thậm chí cả chú chó !
Băng giá thay, Biển Atlantic ,tàu lênh đênh
Cười ! băng chẳng cho tàu đi đâu...

Những người còn lại
Mãi gắn bó với Veronica
Chẳng cần đi đâu ...
Veronica ,tình yêu biển cả
Nguyện cầu thôi ...
Cầu chẳng ai chết,cầu sẽ còn được gặp nhau!

Odessa, sức mạnh còn không?
Odessa , thời gian trôi!
Không ! cái ngày nguyền rủa ...
Mười bốn tháng hai ,một tám chín chín
Veronica ,con tàu mất tích !

(Singapore 20/10/2004 - TienQueen)

5.Bee Gees - Odessa (version 2, by Barrygibson)

Một ca khúc chất lượng cao của anh em nhà Gibb thời tiền disco. Ra đời trong một album đôi với bìa đĩa màu đỏ tuyền như một sự thách thức với White Album của Bealtes ra đời cách đó một năm, rủi thay Odessa không thu hút được sự chú ý của các nhà phê bình và người hâm mộ do tính phi thương mại của nó. Trở về với ca khúc chủ đề "Odessa" dài đến 7 phút. Đây là một bài hát kết hợp giữa thể loại psychedelịc và classical khiến nó có vẻ như một vở mini opera hơn là một ca khúc nhạc phổ thông. Câu chuyện kể về hồn ma dật dờ của thuyền trưởng Richardson sau khi chiếc tàu Veronica bị đắm nơi vùng biển Bắc Âu lạnh giá. Trôi dạt vô định trên những tảng băng, hồn ma nhớ lại cảnh gia đình đầm ấm bên người vợ hiền và những người hàng xóm tốt bụng. Kẻ xấu số ấy tuyệt vọng đục đẽo những tảng băng thành hình chiếc tàu với hi vọng được "sailing my way back to your lips". Tình yêu có sức mạnh vĩnh hằng cho dù cái chết cũng không thể nào ngăn cản được.
Odessa

Ngày lễ Tình nhân
Một tám chín chín
Veronica
Chìm không dấu tích.

Thuyền ta đắm dưới đại dương sâu thẳm
Vợ hiền ta mỏi mắt ngóng tin chồng
Hồn bám víu tảng băng trôi giá lạnh
Nhớ sao làn môi ấm chiếc hôn nồng

Rồi ngay kia có tàu mang tin dữ
Mái nhà xưa giờ thiếu ánh lửa hồng
Người vợ trẻ không còn chờ đợi nữa
Ta nghe như có muối xát trong lòng

Hỡi người xưa, hãy nói giúp giùm ta
Với gã mục sư nàng yêu hơn mạng sống
Hãy cầu nguyện để linh hồn bất hạnh
Dừng tan theo băng tuyết cuối mùa đông

Odessa, Ta sẽ gặp lại nàng
Odessa, Ta vẫn còn sức manh
Odessa, Thời gian trôi cô quanh
Mãi lênh đênh trên Bắc Đại Tây Dương

Giá buốt hồn hoan, ta đau khổ chán chường
Bao hi vọng chôn vùi nơi đáy bể
Trở lại trần gian? Không kịp nữa
Biển nuốt chửng ta, thân xác rã tan rồi!

Hãy nói cho ta hiểu rõ đầu đuôi
Sao nàng lại đến Phần Lan xây tổ ấm?
Gã mục sư đó,nàng yêu hơn mạng sống
Cầu nguyện giùm ta, đừng để hồn tan

Odessa, ta vẫn mãi yêu nàng
Odessa, ta đâu còn sức mạnh
Odessa, thời gian dài cô quạnh
Ngày lễ Tình Nhân,tình ta đắm giữa đại dương
(Barrygibson)

6. Kate Bush - Wuthering Heights

Nếu ai đã từng đọc cuốn tiểu thuyết Đồi Gió Hú của Emily Bronte hay đã từng một lần được xem bộ phim này thì không khỏi lạnh gáy mỗi khi nghĩ đến cảnh hồn ma Cathy ngoài cửa sổ phòng của HeathCliff ...ai oán và thê thảm ,sợ hãi và mông lung . Thử dich bài Wuthering Heights thành thơ ,chắc chắn là sự chuyển tải qua thơ nghiệp dư không được đáng sợ như trong truyện trong phim và trong bài hát kinh điển của Kate Bush ,mong mọi người thông cảm .

Kate Bush là một trong những giọng ca nữ bí ẩn và đặc biệt nhất của nhạc rock. Được trời phú cho một giọng hát lanh lảnh và gần như không có âm sắc, Kate Bush chọn mảng âm nhạc liêu trai để thi thố tài năng của mình. Ca khúc Wuthering Heights là ca khúc đầu tay của Kate Bush viết dựa theo cuốn tiểu thuyết cổ điển nổi tiếng cùng tên của nhà văn nữ Emily Bronte kể về chuyện tình ma quái giữa Cathy và Heathcliff. Theo lời kể của Kate Bush, cô đã viết bài hát này trong một đêm trăng tròn tại một lâu đài cổ. Mở đầu bằng những nốt harpsichord trong vắt, Kate làm cho người nghe rợn tóc gáy bằng giọng ca ai oán của mình về một tình yêu không bao giờ thành. Oan hồn của Cathy mọi đêm đều hiện về bên cửa sổ của lâu đài trên đỉnh gió hú gọi tên người yêu Heathcliff: "Heathcliff, mở cửa cho em vào đi, em là Cathy đây, bên ngoài lạnh quá!". Nếu "Wuthering Heights" của Emily Bronte là một kiệt tác của văn học thì "Đỉnh gió hú" của Kate Bush cũng xứng đáng là một trong những kiẹt tác của nhạc rock. Ngay sau khi phát hành, bài hát đã lên thẳng hạng nhất trên bảng xếp hạng và luôn có chân trong top ten những bài hát có sức ám ảnh nhất mọi thời đại. Một ca khúc tuyệt vời cho Halloween của những tâm hồn sầu muộn.

ĐỒI GIÓ HÚ

Wuthering Heights - Kate Bush

Ngoài kia gió thổi cánh đồng hoang
Ôm nhau ta ngã xuống cỏ mềm
Lòng ghen trắc ẩn tựa anh đấy
Dữ dội, thiết tha ,sóng và thuyền...

Gió sương mờ ảo đời em đó
Khi em cần anh, chiếm lĩnh ai
Ghét anh yêu anh nào anh biết
Xa em, sao anh có thể làm???

Ác mộng đêm khuya ngày nối ngày
Chúng bảo rằng em mất tình yêu
Đằng sau hú gọi đồi u mê
Đỉnh kia vẫy lại , thoáng phiêu linh


HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương
Cửa sổ tăm tối vướng rèm che
Hồn em vào với ,vướng cõi tịch u !


Bóng đêm vắng vẻ nỗi quạnh hiu
Gần anh ,buồn tủi nỗi niềm riêng
Mòn mỏi chờ anh tìm số mệnh
Bơ vơ hồn vẫn thiếu dáng anh
Em phải về đây ,cô đơn quá
Mơ mãi về anh ,dù phũ phàng
Heathcliff ,em mãi chỉ có anh

Vờn cỏ lang thang,hồn vắng lặng
Trở lại bên anh, liệu có còn
Nương tựa nơi đâu ngoài Wuther
Nơi đỉnh gió hú,chốn u linh

HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương
Cửa sổ tăm tối vướng rèm che
Hồn em vào với ,vướng cõi tịch u !

Còn cách nào đây ,em khao khát
Mông lung tước lấy chút hồn anh
Buộc phải thế thôi ,em thèm muốn
Phiêu du cướp lấy chút hồn anh
Em vẫn là em ,vẫn Cathy


HeathCliff ! Là em,là Cathy
Lạnh buốt anh ơi ,lạnh thấu xương.....!

(Singapore đêm 21/10/2004 - TienQueen)

7.TRAFFIC - JOHN BARLEYCORN

Đây là một bản dân ca thời đầu thế kỉ 18 được rất nhiều nhóm nhạc ưa chuộng và cover lại. Nhưng đem lại thành công cho ca khúc này bằng sức ám ảnh ghê gớm thì chỉ có "thần đồng" Steve Winwood của Traffic. Không phải ai cũng thích nghe giọng hát của Steve Winwood nhưng nếu đã thích nghe thì chắc không bao giờ có thể quên được nhất là với John Barleycorn. Lần đầu tiên nghe John Barleycorn, tớ đã giật mình bởi vì lời hát quá tàn bạo và phi nhân tính, khác xa với những chủ đề quen thuộc của các ban nhạc thời 60-70. Giọng hát của Steve Winwood đầy cảm xúc và cũng đầy kĩ thuật làm cho người nghe vừa sợ hãi vừa thương tâm. Suốt một thời gian, tớ có cảm giác đây là một bài hát nói về cảnh hành hạ tra tấn nô lệ da đen ở các đồn điền thời kì chiếm nô hoặc một vụ trả thù tàn khốc theo kiểu Mafia đối với anh chàng xấu số nào đó tên John Barleycorn cho đến một ngày nỗi ám ảnh đã làm tớ không chịu nổi phải bò lên mạng làm một cái research về John Barleycorn. Trái với những gì đã từng suy nghĩ, không có ai tên là John Barleycorn và cũng chẳng có vụ tra tấn hành hạ dã man nào cả. John Barleycorn chính là hình ảnh nhân cách hoá của hạt lúa mạch (barley corn) và cái quá trình tàn khốc kia chẳng qua chỉ là quá trình từ lúc gieo mạ đến khi thu hoạch và ủ lúa mạch thành bia mà thôi. Kinh khủng thay trí tưởng tượng của loài người!

Chú John Barleycorn

Có ba người đến từ phía Tây
Cơ hội đang chờ họ ở nơi này
Chúng long trọng thề rằng trước hết
Thằng John Barleycorn phải chết

Xới đất lên, chôn hắn dưới luống cày
Chúng giày vò hắn gớm ghê thay
Ném đất lút đầu người xấu số
Hết đời chú Barleycorn khốn khổ

Họ để hắn nằm đó rất lâu
Đến lúc mưa trút xuống âu sầu
Chú John nhỏ bỗng sống dậy ngẩng đầu
Trước mặt chúng ngỡ ngàng sửng sốt

Chúng mặc hắn đứng đó tới giữa hè
Thân vằn sẹo và mặt xanh lè
Râu tua tủa mọc dài đến rốn
Thằng John nhỏ trở thành người lớn

Chúng thuê người mang những lưỡi dao cong
Chém hắn đứt lìa ngang đầu gối
Hắn ngã xuống, chúng lấy dây xiết bụng
Đè ra gọt trụi hết râu ria

Rồi một tên cầm cái chĩa chân chim
Xiên cho hắn một nhát xuyên tim
Lão đánh xe còn dã man hơn thế
Quẳng hắn lên chiếc xe bò tồi tệ

Chúng kéo lê hắn khắp cánh đồng
Tới kho thóc lạnh lẽo trống không
Chúng lại lập một lời thề trọng thể
Cứ xử lí Barleycorn như thế

Gậy gỗ táo đập xuống chẳng tiếc thương
Đập hắn toạc da lòi cả xương
Rồi tên xay bột cũng không tha
Nghiền nát hắn giữa hai tảng đá

Chỉ còn lại một bát bột nâu
Thịt xương tan tành hết còn đâu
Và máu hắn đựng trong cái cốc
Vết tích cuối cùng của người khoẻ nhất

Gã thợ săn sẽ chẳng đi săn
Cũng chả buồn thổi tù và inh ỏi
Lão thợ gốm chẳng nặn ấm với nồi
Nếu không nếm một chút Barleycorn mỗi tối

(TinyBlackDove)